Vừa mở mắt, tôi phát hiện mình đang nằm trên một tấm chiếu lát rá/ch nát.

Cảnh vật trong phòng rất cũ kỹ, bên cạnh còn có một bạn nam khoảng chừng mười tuổi đang ngồi nhìn tôi.

Bên ngoài cửa có một người đàn ông trung niên đi vào.

“Mẹ, trong nhà hết đồ ăn rồi, mẹ cũng nên lên đường thôi.”

Tôi nghi ngờ nói: “Mẹ gì chứ? Lên đường gì?”

Giọng vừa thốt lên tôi liền sững sờ, sao giọng của tôi lại thay đổi rồi? Tôi giơ tay lên nhìn chính mình, thế mà cánh tay của tôi đầy nếp nhăn, vô cùng lỏng lẻo hoàn toàn là một bộ da già nua.

Tôi đang ở đâu đây?

Người đàn ông trung niên mất kiên nhẫn: “Đừng tưởng là giả đi/ên giả ng/u thì tôi sẽ mềm lòng! Là tự bà qua đây hay là tôi lấy tấm chiếu này cuốn bà lại? Bà tự chọn đi!”

Tôi hoàn toàn mơ hồ. Tôi bò dậy từ dưới đất không dám tin, muốn tìm cái gương trong phòng.

Cậu nhóc nhào qua chỗ tôi: “Bà nội…”

Chân hoàn toàn không dùng sức được nên tôi lảo đảo đi được mấy bước thì vừa hoảng lo/ạn lại còn vướng phải cậu nhóc ngã nhào xuống đất.

Người đàn ông trung niên nổi đi/ên lên: “Bà già đ/ộc á/c này, bà đẩy cháu trai của bà làm gì hả!”

“Tôi nói cho bà biết, hôm nay bà không đi cũng phải đi! Không bàn bạc gì hết!”

Ông ta ra sức túm cánh tay tôi kéo tôi dậy, tôi đ/au đớn hét lớn, chỉ có thể nói không ngừng: “Tôi không đi, tôi không đi, tôi không phải mẹ ông.”

“Gương đâu rồi! Gương! Tôi muốn về, tôi muốn về nhà.”

Người đàn ông trung niên nhổ nước bọt: “Điên thật rồi.”

Tôi loạng choạng chạy ra ngoài cửa, la hét lớn tiếng hy vọng có ai đó có thể nghe thấy.

Sau lưng truyền đến tiếng gào thét gi/ận dữ của người đàn ông trung niên: “Không được ra ngoài! Muốn gào lên cho cả thôn đều nghe làm mất mặt tôi à?”

Tôi quay đầu lại thì chỉ thấy một cây rìu bổ về phía mặt tôi.

Tôi gi/ật b/ắn mình, bừng tỉnh trong nháy mắt.

Thì ra là nằm mơ! Không ngờ tôi lại ngủ thiếp đi rồi.

Tôi đưa mắt nhìn ra cửa sổ, bên ngoài cửa sổ đã hiện lên chút ánh sáng.

Cuối cùng trời cũng sáng rồi!

Tôi vội nhìn trên giường, khoảnh khắc ánh mắt dịch chuyển qua dường như hơi thở của tôi đã tạm ngừng.

Ông cố đã kéo cái chăn phủ trên mặt xuống, ông xoay mặt qua đang nhìn tôi chăm chăm.

Chính vào lúc tôi định la thất thanh lên thì cửa được gõ liên tục mấy lần.

Giọng của ông nội tôi từ ngoài cửa vọng vào: “Cha, dậy thôi nào.”

Bàn tay đang siết ch/ặt của tôi cuối cùng cũng được thả lỏng, mới phát hiện trong lòng bàn tay vẫn luôn nắm mấy cọng rơm.

Danh sách chương

5 chương
08/12/2024 19:36
0
07/12/2024 19:33
0
08/12/2024 19:15
0
07/12/2024 19:30
0
07/12/2024 19:30
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận