Chương 4
Vẻ mặt Cố Sầm Lễ lập tức trầm xuống.
“Ninh Tu, học kỳ trước em lén ra ngoài chơi, treo ba môn, bây giờ còn nghĩ đến chuyện khác, em không muốn tốt nghiệp sao?”
Bình thường khi Cố Sầm Lễ gọi đầy đủ tên của tôi thì anh rất gi/ận dữ.
Tôi nhỏ giọng thì thầm, không phải suy ngẫm lại, ở cùng một chỗ với anh ai để mắt tới tôi.
Nhưng tôi vẫn giữ ch/ặt tay Cố Sầm Lễ, tỏ ra yếu thế lấy lòng: “Em cam đoan giai đoạn này sẽ không nghĩ đến việc này nữa, anh đừng gi/ận.”
Cố Sầm Lễ rất dễ dàng dỗ dành, nói mấy câu xong lông mày anh liền thả lỏng ra.
Các lớp học nhỏ thực sự rất nhàm chán, tôi nằm trên bàn cảm thấy như bị thôi miên.
Lúc tỉnh lại thấy mình dựa vào Cố Sầm Lễ.
“Anh có mỏi không?”
Tôi mơ màng xoa bóp vai phải cho anh.
“Lần sau không cần như vậy, trên bàn cũng khá thoải mái.”
“Không có việc gì.” Anh nguyện ý!
Cố Sầm Lễ nhìn chằm chằm tai tôi thật lâu, sau lưng có phản ứng, đây là lý do tôi hỏi rất lâu sau anh mới nói cho tôi biết.
Tay anh không nhịn được mà đưa lại gần.
Rất gần, vừa chạm vào làm tôi không nhịn được mà nghiêng về phía trước, chạm đến ng/ực anh.
Cũng may là tan học, bằng không không biết giải thích chuyện này thế nào, tôi ngẩng đầu ra khỏi ng/ực anh.
Cảm giác mềm mại vừa chạm vào liền rời đi, đôi mắt Cố Sầm Lễ ảm đạm thêm vài phần.
Bình luận
Bình luận Facebook