Tên WeChat của anh là "Dụ Phượng Trì -Tư vấn Tâm lý", avatar là logo cùng tên. Có thể thấy, đây là người rất có tâm với sự nghiệp.
Còn tôi đưa cho anh tài khoản cá nhân - avatar là hình nhóc Shin đang chải răng trước gương. Sau khi chấp nhận lời mời kết bạn, anh nhíu mày lướt màn hình, từ tốn đọc thành tiếng:
"Giữa núi rừng đại ngàn có những cụ già chất phác, mặt trời mọc ra đồng, hoàng hôn về nghỉ ngơi. Họ gìn giữ văn hóa trà đạo 5000 năm, canh tác nghìn mẫu lá xanh thơm ngát. Tiếc thay đại dịch ngàn năm có một ập xuống đất trời Hoa Hạ..."
Tôi: ...Đấy không phải bài quảng cáo tôi đăng story sáng nay sao?
Dụ Phượng Trì ngẩng mặt khỏi dòng văn đẫm tình từ thiện, nghi hoặc nhìn tôi: "Trà ế ẩm, chung tay giúp nông dân?"
Bằng bản lĩnh nghề nghiệp cứng cáp, tôi bình thản đáp: "Chủ yếu là giúp các cụ trồng chè trong núi mở rộng đầu ra ạ."
"Ồ." Anh liếc tôi ánh mắt đầy ẩn ý: "Cô Hách đây quả là có tấm lòng vàng."
Tôi vừa lau mồ hôi lạnh vừa cười gượng. May là anh không lướt xuống dưới.
Không thì anh sẽ phát hiện chuyện các cụ nông dân không chỉ ế mỗi trà... mà còn cả dứa, tỏi, cam đường, thước ngọc trấn trạch, quả tuyết liên và cả cua lông nữa.
Bình luận
Bình luận Facebook