Cẩm Hoa

Chương 14

24/09/2024 17:36

14.

Ta không cần phải cầu thần cầu phật mà ta lại tiến cung, ta uống trà trò chuyện ngắm hoa với biểu muội Thư phi suốt cả ngày.

Kể từ khi Thư phi mang th/ai thì mọi hành vi cử chỉ đều trở nên thận trọng hơn.

Khi chúng tôi ở cạnh nhau cũng không có ai được phép làm phiền.

Khi ánh hoàng hôn buông xuống ta với cáo biệt ra về, tin tức lão phu nhân rơi xuống nước nguy hiểm cận kề truyền đến tai ta.

Cho dù ta có vội vàng đưa thái y quay về thì cũng khó mà c/ứu được Mạnh mẫu thoát khỏi méo miệng nheo mắt, b/án thân bất toại.

Thái y lấy làm tiếc.

“Lão phu nhân đổi Kim Chi Tử Ngọc thành Ngân Chi Tử Ngọc, tuy công hiệu không ít hơn bao nhiêu nhưng có rất nhiều điều kiêng kỵ, đặc biệt là không thể nhiễm lạnh.”

“Bây giờ cơ thể bị ngâm trong nước lạnh, lại trì hoãn điều trị, bây giờ chỉ có thể bồi dưỡng thật tốt, nhất định không được để tâm trạng bị kích động, nếu không thì vô phương c/ứu chữa.”

Thái y rời đi.

Ta nhắm mắt làm ngơ trước vẻ mặt lạnh lùng của Mạnh Diệp.

“Mẫu thân chẳng qua chỉ đi lễ Phật mà thôi, sao có thể vô duyên vô cớ rơi xuống nước.”

Mạnh Diệp mở miệng nhưng không trả lời.

Suy cho cùng thì do họ trù tính, hãn phỉ chặn đường, Ôn Văn Dương rút ki/ếm ra chống đỡ, tuy bị thương nhẹ nhưng có thể hoàn toàn bảo vệ được Mạnh mẫu.

Sau đó đạt được ơn c/ứu mạng, sau đó nữa thì ta chỉ có thể cắn răng nhẫn nhịn để nàng ta nhập phủ.

Nhưng không ngờ hãn phỉ chặn đường là hàng thật, Ôn Vân Dương mắt thấy tình thế không ổn thì chạy trốn.

Mạnh mẫu được m/a ma hồi môn của mình c/ứu mới nhảy xuống nước, tránh được một mạng.

May mà bà ấy biết bơi, nếu không thì hôm nay Mạnh gia đã chật kín người rồi.

Trong lòng Mạnh Diệp tức gi/ận nhưng không có nơi nào để trút gi/ận, hắn lấy cớ đi làm công vụ ở Tây Thành.

Đêm đó trong viện tử ở Tây Thành có tiếng khóc.

Tiểu cô nương quỳ xuống c/ầu x/in thương xót nhưng bị t/át, sau đó mới muộn màng nhận ra rồi chỉ tay vào ta.

“Là Tô Cẩm Hoa, tất cả đều là trù tính của nàng ta.”

“Nếu không phải nàng ta dùng ơn c/ứu mạng để dụ dỗ ta vào Mạnh phủ, đồng thời gi*t hết toàn bộ những người ta mời đến ngôi chùa đó thì lão phu nhân đã không bị thương.”

“Tướng công phải tin ta, ta thật sự không còn cách nào khác, ta phải chạy trốn mới bảo vệ được hài tử của chúng ta.”

“Là nàng ta, nàng ta muốn gi*t lão phu nhân, nàng ta mượn tay của chàng để gi*t mẫu tử chúng ta. Chàng không thể rơi vào bẫy của nàng ta được.”

Bàn tay cầm tách trà của Mạnh Diệp nổi gân xanh.

“Hay cho một Tô Cẩm Hoa, bao nhiêu năm nay ta đã xem thường nàng rồi.”

“Nàng đã bất nhân, vậy đừng trách ta không lưu tình.”

Ta vô duyên vô cớ hắt hơi một cái.

“Bị chó nhớ đến rồi à? Thật xui xẻo mà.”

Danh sách chương

5 chương
24/09/2024 17:37
0
24/09/2024 17:37
0
24/09/2024 17:36
0
24/09/2024 17:36
0
24/09/2024 17:36
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận