Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
- TocTruyen
- Già Làng
- (Bản Dịch) Chinh Chiến Tại Tuyến Online
- Chương 375: Phong Thần Bảo Điển
Chương 375: Phong Thần Bảo Điển
Hiệu quả kỹ năng: Cất tiếng thét gào chiến tranh, hình thành quang hoàn chiến tranh bao trùm trong phạm vi b/án kính 35 mét chung quanh. Đội bạn nằm trong phạm vi này (kể cả bản thân) đều sẽ được x1,3 thuộc tính chính, thời hạn 10 phút, thời gian cooldown 8 giờ.
…
Trong giai đoạn hiện giờ, Lục Vô mở tổng cộng là 10 thứ bậc quân hàm. Mỗi Thương Thành thuộc từng quân hàm đều có hơn trăm món vật phẩm, tất cả đều là những thứ mà Thương Thành bình thường không thể m/ua được.
Nhất là th/uốc hồi sinh trong Thương Thành cấp 6. Sau khi người chơi uống loại th/uốc này thì tương đương với việc Lục Vô tốn h/ồn tệ để chữa trị tổn thương linh h/ồn cho họ, sau đó lại đưa họ về chiến trường nên nó bị yết giá rất cao.
Đợt cập nhật cũng khiến những người chơi của quân Bắc Kỳ đều đi/ên cuồ/ng. Các loại skill cùng với đạo cụ tăng thuộc tính trong Thương Thành danh vọng khiến họ xem hoa cả mắt, trong lòng khát vọng vô cùng.
Mà quân hàm thì lại càng mạnh hơn, trực tiếp gia tăng cả thuộc tính lẫn lượng m/áu.
Trong mắt pháp sư và sát thủ thì đây quả thực là thần khí.
Sau mỗi lần lên level, bản thân họ đều không được tăng thêm bao nhiêu lượng m/áu. Nhưng nếu có quân hàm thì lại khác.
Nếu một pháp sư nâng cấp quân hàm lên giai đoạn thứ năm thì không đề cập tới những thuộc tính khác, chỉ riêng tăng thêm lượng m/áu đã đạt tới 3500 rồi, hoàn toàn biến thành xe tăng hình người luôn, hoàn toàn không cần phải né tránh sát thủ ch/ém gi*t trong chiến đấu nữa mà chỉ cần trực tiếp cứng chọi cứng ném skill thôi là được rồi.
Sự xuất hiện của hệ thống danh vọng có thể nói là khiến rất nhiều người chơi bình dân đều thấy tương lai tươi sáng.
H/ồn tệ thì các đại gia còn có thể m/ua, nhưng danh vọng lại chỉ có thể nhận được thông qua việc gi*t quái vật vượt server, có nhiều tiền đến mấy cũng không thể m/ua được. Chỉ cần chăm chỉ thì hoàn toàn có thể thu nhỏ khoảng cách với những người chơi cao cấp thông qua hệ thống danh vọng.
Nhưng mấy thứ này đều không dễ gì mà đạt được, đây là sự thật không cần phải bàn cãi.
Cho dù vậy cũng không thể khiến những người chơi d/ao động. Còn những người chơi chưa thể báo danh thành công thì đều giậm chân vỗ ng/ực, khóc than mình đã bỏ qua một cơ hội để vùng dậy.
Hệ thống danh vọng được mở ra trước khiến năm triệu người chơi báo danh thành công đều vui vẻ ra mặt, vênh váo đủ kiểu, đều xoa tay chuẩn bị tiến tới đại vực Thương Hư để ch/ém bọn quái vật ở bên đó một phen.
Tất cả đều đã chuẩn bị xong xuôi. Bây giờ Lục Vô chỉ cần chờ Thương Hư phản hồi tình huống bên đó nữa là quân đội này có thể xuất chinh bất cứ lúc nào.
…
Bắc Kỳ, vách núi Tuyệt Cảnh.
Trong căn nhà nhỏ của ông lão tóc trắng trên sườn núi, ngoài ông lão ra thì còn xuất hiện bốn người khác.
"Ngô vương!" Bốn người xuất hiện ở đây đồng thời quỳ một chân trước mặt ông lão.
"Có biết tại sao ta lại yêu cầu các ngươi ẩn thế không?" Nhìn bốn thuộc hạ Q/uỷ Hoàng là Băng Phong, Đại Hỏa, Liệt Sơn, Man Ngưu quỳ trước mặt mình, ông lão tóc trắng cất lời hỏi.
Trong lòng đám người Băng Phong tràn đầy khó hiểu, chung quy lần ẩn cư này kéo dài suốt mấy trăm nghìn năm, thật sự là hao hết sức chịu đựng của họ. Nếu không phải có Bắc Minh đe dọa thì họ đã chạy ra từ lâu rồi. Nhưng lúc này lại không có ai lên tiếng.
"Sắp đến rồi, ước chừng dấu ấn trên người nàng cũng sắp xuất hiện rồi. Thân là người đứng đầu Nghịch Thiên Minh, nếu nàng không muốn bại lộ thì chỉ còn con đường tiếp tục đầu th/ai thôi. Nhưng lần này, ta nghĩ có lẽ nàng sẽ không làm như thế nữa. Bây giờ, đã đến lúc ta nên giúp nàng một tay!"
"Mà cơ hội thành thần của ta cũng đã đến rồi!" Nói rồi, ông lão tóc trắng không khỏi mỉm cười.
Nghe thấy cơ hội thành thần, đám người Băng Phong đều khựng lại.
Họ đều biết thực lực của Bắc Minh đã đạt tới cảnh giới Hư Thần cao nhất rồi, chỉ thiếu điều điền tên mình lên bảng Âm Thần nữa là được chính thức phong thần.
Họ vốn còn khó hiểu tại sao Bắc Minh vẫn chưa đi phong thần, nhưng không ngờ lúc này lão đại lại đột nhiên nghĩ thông.
"Ngô vương, "nàng" trong lời nói của ngài là lão tổ sao?" Lúc này, Băng Phong ngẩng đầu hỏi.
"Ừ! Nàng sắp trở về rồi, cho nên đám người trên tiên giới sẽ không tha cho nàng đâu. Các ngươi biết tiếp theo ta sắp làm gì rồi chứ?" Bắc Minh mỉm cười nhìn các thuộc hạ.
Bốn người rùng mình, trong lòng đồng thời nghĩ tới hai chữ: "Nghịch thiên!"
"Có sợ không?"
"Không sợ! Lão tổ đã có dũng khí này thì thân là hậu bối ta đương nhiên cũng dám nghịch thiên theo ngô vương!" Khuôn mặt non nớt của Băng Phong tràn đầy kiên định.
"Đại Hỏa ta xin thề sống ch*t tùy tùng ngô vương. Ta chướng mắt bọn mắt cao hơn đỉnh kia từ rất lâu rồi, nếu ngày xưa ta mà trở thành Vua Bắc Kỳ thì chắc chắn cũng sẽ gia nhập vào Nghịch Thiên Minh!"
Vừa dứt lời, ba người còn lại đồng thời đưa mắt nhìn Đại Hỏa.
Chương 17
Chương 47
Chương 16
Chương 12
Chương 13
Chương 20
Chương 46
Chương 16
Bình luận
Bình luận Facebook