11
Cả người như là bị ô tô cán qua, vô cùng đ/au đớn.
Tôi bất giác ậm ừ, bên cạnh lập tức vang lên giọng nói: “Tỉnh không?”
Mở mắt ra, tôi thấy một khuôn mặt vô cùng đẹp trai.
Người đàn ông có làn da trắng nõn, đường nét khuôn mặt sâu thẳm, nhưng đôi mắt đỏ ngầu hơi ảnh hưởng đến vẻ ngoài phi thường của anh ta
Mặt tôi lập tức đỏ bừng: “Anh là ai?”
Người đàn ông rất bất ngờ, sau đó lập tức gọi bác sĩ.
Một đám người vây quanh tôi, bắt đầu kiểm tra.
Từ đầu đến cuối người đàn ông ấy không hề rời đi, đôi mắt nhìn thẳng vào tôi.
Một lúc lâu sau, bác sĩ mới nói: “Cơ thể không còn gì đáng lo ngại, xuất hiện triệu chứng mất trí nhớ là phản ứng không thể loại trừ sau chấn thương nặng, tình trạng cụ thể thì cậu có thể tham khảo ý kiến của chuyên gia tâm lý.”
Một lát sau, người đàn ông mới đi đến bên cạnh tôi.
“Tôi tên là Giang Dịch, là chồng em. Chúng ta kết hôn được ba năm, có một đứa con bốn tuổi, tên là Giang Nhất Nguyên. Cực kỳ đáng yêu, rất giống em, mỗi buổi chiều sẽ đến bệ/nh viện thăm em, lát nữa em có thể thấy thằng bé.”
Tôi chớp mắt, và nắm được sơ hở: “Kết hôn ba năm, con bốn tuổi?”
Giang Dịch ngừng lại một chút, ngay sau đó nói: “Không kìm chế được, hôn lễ tổ chức sau một năm.”
Nghe vậy, mặt tôi càng đỏ hơn.
Tôi không nghi ngờ lời Giang Dịch nói.
Bởi vì ngay từ lần đầu tiên thấy anh ta, tôi đã thích anh ta.
Vài ngày sau, tôi được xuất viện.
Giang Nhất Nguyên nắm lấy tay tôi, cả quãng đường đi không ngừng gọi tôi là “mẹ”, giống như cái chim sẻ nhỏ.
Giang Dịch cười vui vẻ, thu dọn đồ đạc trong phòng bệ/nh: “Chúng ta về nhà thôi.”
Tôi cũng cười cười: “Được, về nhà thôi.”
Một tháng sau, tin tức Bạch Tiêu Vũ được tung ra.
Nghe nói là bị cưỡ/ng hi*p trên đường, bị một tên xã hội đen hung hãn dùng d/ao đ/âm ch*t.
Kẻ b/ắt c/óc cùng họ với tôi, cũng họ Phạm.
Tên là Phạm Thịnh.
Chẳng qua trên TV toàn là bức ảnh bị làm mờ, vốn dĩ tôi không thể thấy rõ mặt.
“Mẹ, con đói!”
“Đi thôi, nấu cho Nguyên Nguyên ăn.”
Tôi tắt TV đi, bế Giang Nhất Nguyên: “Ăn cơm xong, cha đưa chúng ta đến Cục Công An, nhờ cảnh sát đổi tên cho mẹ.”
“Tại sao lại muốn đổi tên?”
“Bởi vì mẹ không thích tên hiện tại.”
“Vậy tên mẹ sẽ là gì?”
Tôi suy nghĩ: “Phạm Ái Dịch có dễ nghe hơn không?”
Ái Dịch Ái Dịch, Phạm Phạm Ái Giang Dịch.
Tình yêu tình yêu, từ giờ trong thế giới của tôi, tràn ngập tình yêu.
Bình luận
Bình luận Facebook