15.

Ngày tựu trường, tôi không ngừng nhấn mạnh với Lục Tụng An rằng mối qu/an h/ệ của chúng tôi vẫn chưa công khai, cho nên phải giữ khoảng cách ở trên trường.

Lục Tụng An làm lo/ạn lên với tôi rất lâu, hỏi tôi có phải không còn yêu hắn nữa không.

Cuối cùng, tôi đồng ý với hắn, chỉ cần xung quanh không có ai thì hắn muốn làm gì cũng được.

Lúc này mới dỗ được hắn.

Dĩ nhiên, đám các anh em của Triệu Nhiên biết nội tình nhưng cũng không đi lan truyền lung tung, cho nên những người biết chuyện này cũng không nhiều.

Nhưng dù sao ở trường thì Lục Tụng An cũng là một giáo thảo, nên vẫn nhận được sự chú ý.

Tin tức hắn mất trí nhớ đã sớm lan truyền khắp nơi.

Một đám quần chúng ăn dưa không hiểu chuyện gì, lập tức đến tìm tôi.

Trong đó người vui mừng nhất chính là cô bạn tốt của tôi, Tô Nhân.

Trong giờ học, cô ấy túm lấy tôi để hỏi thăm: “Nghe nói Lục Tụng An mất trí nhớ hả? Trừ cậu ra thì ai cũng quên hết, có thật vậy không?”

Tôi cũng không muốn gạt cô ấy, nên nói cho cô ấy biết:

“Thật. Hơn nữa tôi còn nói linh tinh, chơi khăm cậu ta, nói rằng tôi là bạn trai cậu ta.”

Tô Nhân trợn tròn mắt: “Cậu ta tin?”

Tôi không còn luyến tiếc gì nữa, gật đầu:

“Không những tin, mà bây giờ những việc không nên làm cũng đã làm rồi. Cậu nói tôi nên làm gì đây? Đến lúc cậu ta khôi phục trí nhớ, liệu có đ/á/nh ch*t tôi không?”

Tô Nhân hoàn toàn sợ đến ngây người, lượng tin tức quá nhiều, một hồi lâu sau mới nói mấy chữ:

“Giỏi lắm. Bảo trọng nhé, tự cầu phúc đi, không ai giúp được cậu đâu!”

Tôi chán nản gục xuống bàn.

Tôi cũng khóc không ra nước mắt.

Danh sách chương

5 chương
20/08/2024 16:13
0
20/08/2024 16:12
0
20/08/2024 16:10
0
20/08/2024 16:09
0
20/08/2024 14:30
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận