Vũ Quá Thiên Thanh

Chương 4

05/06/2024 17:44

4.

Lại qua nửa năm, Nhị muội muội lập gia đình.

Là một thư sinh vẽ tranh mà sống, ta cực kỳ ngạc nhiên, sao phụ thân lại đồng ý gả Nhị muội muội cho một thư sinh nghèo.

Sau khi gặp thư sinh kia ta lập tức rộng mở thông suốt.

Hắn lớn lên không phải rất tuấn tú, chỉ có thể coi như là một đứa bé thanh tú, hơi ngại ngùng, chỉ đơn thuần nhìn tướng mạo sẽ cảm thấy hắn là một người rất dịu dàng.

Hắn đối xử với Nhị muội muội vô cùng tốt, là cái loại tốt mà ta không thể nói cũng cầu không được.

Nấu thật sự bảo ta miêu tả một chút, chính là còn tốt hơn phụ thân đối xử với mẫu thân ruột Mai di nương của Nhị muội muội.

Ngày đại hôn của bọn họ, không long trọng bằng trận của ta và Bùi Thời kia, lại làm cho ta cực kỳ hâm m/ộ.

Ta hỏi Nhị muội muội tại sao lại gả cho hắn, Nhị muội muội nói: “Hắn vô cùng yêu muội, muội cũng vô cùng thích hắn.”

Câu trả lời này nặng nề đ/á/nh vào lòng ta một cái.

Nhị muội muội hỏi ta và Bùi Thời như thế nào, ta cũng chỉ nói hắn ta đối xử với ta rất tốt.

Nhưng ta và hắn ta, hình như lại biến thành bộ dáng mà Nhị muội muội sợ nhất, một đôi oán lữ.

Hôm đó ta và hắn ta ăn xong rư/ợu mừng của Nhị muội muội trở về, không nói lời nào, lại nh/ốt mình trong thư phòng uống rư/ợu.

Ta biết hắn ta buồn phiền, nhưng rư/ợu nhiều hại thân, ta lập tức đến thư phòng tìm hắn ta, muốn khuyên nhủ an ủi hắn ta một chút.

Đẩy cửa đi vào thì thấy khuôn mặt trắng nõn trước giờ của hắn ta nổi lên ửng hồng.

Làm như bị tiếng đẩy cửa của ta làm cho ngạc nhiên một chút, chén rư/ợu trong tay rơi xuống đất, phát ra một tiếng giòn tan.

Âm thanh giòn tan này cũng phá vỡ sự bình tĩnh giữa ta và hắn ta.

Hắn ta thẳng tắp nhìn ta, hốc mắt ửng đỏ, nói: “Nàng lại muốn tới quản ta sao? Ta chỉ uống vài chén cũng không được sao?”

Ta bị ánh mắt này đ/âm trúng, sự quan tâm của ta trong mắt hắn ta đúng là gánh nặng sao?

Ta còn chưa nói gì, đã thấy hắn ta đứng lên, vẫn nhìn ta, nói: “Lý Hoài Tang, ta gh/ét nhất sự tự cho là đúng của ngươi, trước kia là như vậy, bây giờ cũng vậy.”

“Ngày đó nếu ngươi không nhiều lần hành động, ta và A Ngọc đã thành hôn từ lâu, làm sao còn có ngày hôm nay?”

“A Ngọc của ta mất rồi, Lý Hoài Tang, ngươi lấy cái gì bồi thường cho ta!”

Bùi Thời đem từng câu từng chữ này, không chút để ý, hung hăng dùng đinh đóng ở trong lòng ta.

Ta nhất thời cảm thấy thân thể của ta giống như đã không phải của mình, ta giống như tiến lên cho hắn ta một cái t/át, sau đó chạy về trong phòng của ta.

Trong lúc hoảng hốt, nghe thấy có người không ngừng gõ cửa, còn gọi tên ta.

Ta có khóa trái cửa không, hình như vậy.

Ta nghe thấy, tôi nói với bên ngoài bằng một giọng khàn khàn, đầy tiếng khóc, “Ta muốn ở một mình một chút.”

Thì ra là như vậy a? Thì ra là ta tự cho mình là đúng, thì ra là ta làm điều thừa, thì ra đúng là ta hại đã hắn ta.

Cửa bị mở ra, Bùi Thời chạy vào, trong ánh mắt chứa đầy kích động.

Ta không biết hắn ta hoảng hốt cái gì.

Hắn ta bước tới ôm ch/ặt lấy ta: “Vừa rồi ta uống say, những lời lúc này đều là nói mê sảng.”

Ta không để ý tới hắn ta, hắn ta vuốt đầu ta, gọi tên ta hết lần này đến lần khác: “Tang Tang, Tang Tang.”

Sau khi hô vài tiếng, hắn ta vùi đầu vào ổ cổ của ta, ta chỉ cảm giác một trận cảm giác mát mẻ xẹt qua trên cổ.

Hắn ta khóc. Đúng vậy, ta hại hắn ta khiến hắn ta thảm như vậy, hắn ta nên khóc.

Danh sách chương

5 chương
05/06/2024 17:54
0
05/06/2024 17:45
0
05/06/2024 17:44
0
05/06/2024 17:44
0
05/06/2024 17:43
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận