Về đến nhà, tôi vứt điện thoại của anh ta xuống đi vệ sinh cá nhân.
Lúc bước ra, màn hình điện thoại Tống Nhạc vẫn sáng, chắc đã cài đặt chế độ không khóa.
Tôi nhìn chằm chằm vào màn hình, giơ tay tắt phụt đi, ném chiếc điện thoại vào thùng rác.
Ngồi xuống bên máy tính lên kế hoạch chọn địa điểm cho chi nhánh cà phê mới.
Còn chuyện giữa tôi và Tống Nhạc...
Chỉ mong từ nay về sau, không gặp, không nhớ, không lãng phí thêm giây phút nào vì anh ta nữa.
- Hết -
Bình luận
Bình luận Facebook