Ta đang ở trong phòng tính toán xem nên mang theo những thứ gì khi ra ngoài du ngoạn, thì đột nhiên nhận được truyền âm của Chưởng môn sư huynh: "Phong Dạ Tiêu gặp nguy, mau đến Nghị sự điện bàn bạc đối sách!"
"Đã rõ, lát nữa ta sẽ đến."
Sao Phong Dạ Tiêu lần đầu ra ngoài đã gặp nguy hiểm rồi, thật khiến người ta lo lắng.
Ta vội vàng chạy đến Nghị sự điện, lúc đến nơi thì đã có nhiều vị sư huynh đệ tụ họp. Nghe Chưởng môn sư huynh nói, hóa ra đội tiểu đội của Phong Dạ Tiêu đang trên đường trở về thì bị yêu tu tập kích. May mắn là vị sư huynh dẫn đội cảnh giác cao, phát hiện có điều không ổn nên đã kịp thời truyền về tin cầu c/ứu.
Nghe nói bị yêu tu tấn công, tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc, bởi vì yêu tu hằng ngày rất kín tiếng, không bao giờ chủ động gây chuyện. Không biết vì sao hôm nay lại nhắm vào Phong Dạ Tiêu và họ.
Nhưng quan trọng bây giờ là tông môn cần cử người đi c/ứu viện, ta không nói hai lời liền xin được đi. Dù sao cũng là đứa trẻ do ta một tay nuôi lớn, không thể để người khác ứ/c hi*p.
Chưởng môn sư huynh phái thêm một số đệ tử có tu vi cao đi cùng ta để c/ứu viện, chúng ta rời khỏi cổng Diễn Thương Tông, ngự ki/ếm bay thẳng đến nơi Phong Dạ Tiêu gặp nạn.
Đến nơi, chúng ta mới phát hiện đó là một vùng đầm lầy, xung quanh có dấu vết của cuộc giao tranh. Chúng ta lần theo dấu vết, quả nhiên thấy các đệ tử đang giao chiến dữ dội với một nam tử áo đen. Tuy nhiên, các đệ tử đều bị thương, thổ huyết, rõ ràng nam tử áo đen đang chiếm thế thượng phong.
Ta và các đệ tử phía sau thấy vậy, nhanh chóng nhập cuộc, tình thế đột nhiên đảo ngược.
Thấy chúng ta tham gia, nam tử áo đen kia dừng tấn công lại và nói thẳng: "Dừng dừng dừng, không đ/á/nh nữa. Không ngờ, c/ứu viện của các ngươi đến nhanh như vậy."
Ta lên tiếng hỏi: "Ngươi là yêu gì, vì sao lại tập kích đệ tử Diễn Thương Tông của chúng ta?"
Không còn cách nào, ở đây ta có địa vị cao nhất, ta phải đứng ra nói chuyện cho bọn trẻ.
Trong lúc ta đang nói, Phong Dạ Tiêu lặng lẽ đến gần ta, khẽ gọi một tiếng: "Sư tôn."
Ta mặt không cảm xúc đáp: "Ừm." Thực ra trong lòng ta đang thầm m/ắng: Kẻ địch đang ở trước mắt, tiểu tử ngươi có thể nghiêm túc một chút được không!
Nam tử áo đen kia có chút nghi ngờ nói: "Ồ, hóa ra các ngươi không biết sao?"
Sau đó cười cười rồi nói: "Này, tiểu tử kia, ta tặng ngươi một món quà lớn, cẩn thận nhé!"
Nam tử áo đen vừa dứt lời thì một luồng sương đen bay thẳng đến Phong Dạ Tiêu!
Muốn ngăn cản cũng đã không kịp, Phong Dạ Tiêu đã tiếp xúc với luồng sương đen đó.
Ta vội vã hỏi: "Phong Dạ Tiêu, con không sao chứ!"
"Sư tôn, đầu rất đ/au, cả người cũng vậy." Nói xong, Phong Dạ Tiêu ôm đầu quỳ nửa gối xuống đất.
Ta ngồi xuống gạt tay Phong Dạ Tiêu ra, mới nhìn rõ dáng vẻ hiện tại của hắn, mắt hắn đỏ ngầu, hai bên má bắt đầu lan ra những vảy nhỏ, Phong Dạ Tiêu hắn đã - thú hóa!
Phải nhanh chóng đưa người về tông, ta dặn dò các đệ tử khác rồi vội vã đưa Phong Dạ Tiêu quay về tông môn.
Bình luận
Bình luận Facebook