Phải thừa nhận rằng khoảnh khắc đó tim tôi thực sự đã rung động.
Từ đó tôi bắt đầu để ý đến tiểu thiếu gia này, lặng lẽ quan sát từng hành động của cậu ấy. Mỗi khi thấy cậu ấy cười nói vui vẻ với người khác, lòng tôi lại dâng lên nỗi ấm ức - tại sao mình không thể chính danh chính phận đứng bên cậu?
Tôi lén chụp vô số ảnh của cậu - lúc vui, khi gi/ận, những lúc buồn bã - chất đầy mấy cuốn album. Lần mộng tinh đầu tuổi dậy thì của tôi không giống những chàng trai khác mơ tưởng các chị gái xinh đẹp. Trong mơ tôi chỉ toàn là hình ảnh tiểu thiếu gia mắt đỏ hoe, hai tay ôm lấy cổ tôi khóc nức nở. Đây là lần đầu tôi nhận ra mình khác biệt với mọi người.
Ngày cưới, tôi đứng trên sân khấu mà chẳng thấy bóng dáng người mình mong đợi đâu, trong lòng chỉ thấy chán ngán vô cùng. Đang tính toán cách trốn hôn sao cho khỏi bị nghi ngờ thì bỗng thấy tân nương xuất hiện, tôi sững người.
Tân nương từ từ bước về phía tôi. Dù cách lớp voan dày đặc, tôi vẫn nhận ra ngay người cưới tôi chính là tiểu thiếu gia, vui đến mức muốn phát đi/ên lên được. Suốt buổi lễ, tôi cứ như kẻ đần thật sự, cười hớn hở từ đầu đến cuối.
Tiểu thiếu gia này thật kỳ lạ, rõ ràng nhỏ hơn tôi ba bốn tuổi, lại bắt tôi gọi bằng anh. Sợ cậu ấy chỉ xem tôi như em trai, tối hôm đó tôi cố tình quấn khăn tắm đi qua đi lại trước mặt cậu ấy. Quả nhiên cậu ta mắc bẫy, dán mắt vào cơ bụng tôi luyện tập bấy lâu.
Thấy bộ dạng ngơ ngác của cậu, tôi buột miệng trêu chọc. Ai ngờ cậu ta nổi đóa, tôi vội vàng dụ dỗ: "Anh có muốn sờ thử không?". Đáng x/ấu hổ làm sao khi chính tôi lại có phản ứng với cậu ấy. May mà tôi là thằng ngốc.
Người phụ nữ đó ép chúng tôi ra ngoài ở riêng, xem ra cũng làm được việc tốt. Hôm đó ở bể bơi, thấy cậu ấy sợ hãi ôm ch/ặt lấy tôi trông thật đáng yêu, tôi không nhịn được mà hôn một cái. Làm kẻ đần thật tiện, làm gì cũng được tha thứ. Dần dà tôi càng lấn tới, mà cậu ấy không từ chối, phải chăng cậu cũng thích tôi?
Tiểu thiếu gia bị đe dọa, thằng khốn đấy thật đáng gh/ét. Dù có cổ phần Kỷ gia hay không cũng chẳng sao, rốt cuộc cả gia tộc này rồi sẽ thuộc về tôi. Tôi bố trí người hốt sạch túi thằng khốn, quả nhiên tâm trạng cậu ấy tốt hẳn, mỗi ngày được hôn được ôm tăng lên gấp bội.
Trong tiệc, tôi mới đi lấy đồ uống một lát đã thấy cậu ấy bị dắt đi mất. Xem camera thấy cậu vô tư uống cạn ly rư/ợu người lạ, tôi gi/ận đến mức quên cả đóng kịch, dẫn người xông thẳng vào phòng.
Đêm đó cuối cùng tôi cũng được ăn no nê. Chúng tôi nhanh chóng x/á/c định qu/an h/ệ, cậu ấy đưa tôi về Tống gia. Bá mẫu hỏi ai là người trên, vì thể diện của tiểu thiếu gia, tôi khẳng định luôn là cậu ấy ở trên. Nghe câu trả lời của tôi, dù hơi phức tạp nhưng ông bà nhanh chóng chấp nhận, có lẽ xem tôi như dâu rồi.
Tối hôm đó, cậu ấy đỏ mặt nói cũng muốn thử làm người trên. Thôi thì cậu muốn ở trên thì cứ ở trên, dù sao tôi cũng đã ở trong rồi.
Bình luận
Bình luận Facebook