Bóng tối bao trùm làng quê khi ông Ba hoàn thành trận pháp. Ông giải thích: "Nếu dâu trở thành oan h/ồn q/uỷ dữ, nó sẽ trở lại tìm kẻ hại mình, chính là bà đó."
Mẹ tôi được dán kín bùa chú, ngồi trong vòng tròn bảo vệ. Bà ta liên tục gi/ật bùa trên người dán cho anh trai tôi, dặn tôi: "Có chuyện gì xảy ra gì thì phải che chắn cho anh trai trước, hiểu chưa?"
Nửa đêm, gió lạnh rít qua khe cửa. Tiếng trẻ khóc thét chói tai x/é toang màn đêm. Mẹ tôi run bần bật, anh cả đẩy tôi ra phía trước làm lá chắn. Đầu tôi như búa bổ, anh trai và mẹ còn kinh khủng hơn da mặt hai người họ xám ngoét như tro tàn.
"Ra xem ông Ba thế nào!" Mẹ tôi hất tôi ra phòng ngoài. Ông lão mồ hôi nhễ nhại, môi cắn ch/ặt đến bật m/áu. Tiếng khóc trong qu/an t/ài đột ngột tắt lịm.
"Qua... qua rồi ư?" Giọng mẹ tôi r/un r/ẩy. Ông Ba gật đầu mệt mỏi. Cả nhà co cụm ngủ lăn trên nền đất, chẳng dám rời nhau nửa bước. Trong góc tối, chiếc qu/an t/ài đỏ thẫm như nuốt trọn ánh trăng lờ mờ.
Bình luận
Bình luận Facebook