Món tôm sốt măng tây cuối cùng được bưng lên bàn.
Tôi cúi người ôm Tạ Cần từ phía sau, dùng đũa gắp một con tôm đưa đến miệng anh. Anh không chịu mở miệng. Tôi thở dài, cúi xuống hôn lên má anh.
"Ăn chút gì đi, anh định để mình ch*t đói sao?"
Anh vẫn im lặng.
Tôi đặt đũa xuống. Cầm ly nước uống một ngụm rồi ngậm trong miệng, tay kia nâng cằm Tạ Cần, áp môi truyền nước sang.
Anh ngạc nhiên tròn mắt, vô thức nuốt ực. Nước đã cạn nhưng tôi vẫn không buông.
Cử chỉ cho uống nước dần biến thành nụ hôn nồng nhiệt thăm dò sâu hơn. Khác hẳn những nụ hôn chớp nhoáng xưa nay.
Bàn tay đ/è trên vai anh dùng lực đến nổi gân xanh. Những ngày này anh ở đây, nên đồ dùng vệ sinh đều do tôi chuẩn bị. Là kem đ/á/nh răng vị đào. Ngọt lịm.
Rất lâu sau tôi mới từ từ lui lại. Một tay vịn vai anh, mắt dán vào đồng tử đối phương, lưỡi vô thức liếm mép mình.
Thật sự chưa thỏa. Muốn hôn thêm lần nữa. Ánh mắt tôi lướt xuống ly thủy tinh còn đầy nước.
Nhưng không được phép.
"Tạ Cần." Giọng tôi vang lên dịu dàng đến mức tôi tự gi/ật mình.
"Hay là... em thả anh đi. Được không?"
Bình luận
Bình luận Facebook