(Bản Dịch) Chinh Chiến Tại Tuyến Online

(Bản Dịch) Chinh Chiến Tại Tuyến Online

Chương 276: Sự Phản Bội

03/02/2025 16:28

Chương 276: Sự Phản Bội

"Đúng đấy! Băng Tuyết tộc chúng ta thứ gì mà chẳng có! Cho dù là điển tịch có thể thành thần thì trong tộc chúng ta cũng có cất chứa nhé!" Hai trưởng lão Băng và Tuyết cũng chêm vô nói.

"Điển tịch thành thần? Có hả?" Ánh mắt của hai người Tiểu Mặc lập tức sáng ngời.

Nghe thấy câu này, Băng Phong vốn còn đang rất đắc ý không khỏi x/ấu hổ.

"Khụ khụ… Điển tịch thành thần chính là báu vật quý giá của bộ tộc chúng ta, đương nhiên không thể thưởng cho các ngươi được. Đổi cái khác đi."

"Thế thì chúng ta muốn Bàn Nhược Xá Sinh!" Hai người lại uể oải.

"Bàn Nhược Xá Sinh chó má gì thế! Rốt cuộc nó là thứ gì?" Băng Phong khó thở hổ/n h/ển.

"Đây chính là kỹ năng mạnh nhất của bộ tộc Nguyền Rủa, là năng lực mạnh nhất của sát thủ. Cả server bây giờ còn chưa có ai học được nó đâu." Tiểu Mặc và bé Bưởi lập tức nói.

"Kỹ năng mạnh nhất của bộ tộc Nguyền Rủa? Cả server?" Băng Phong kinh ngạc.

"Bộ tộc sát thủ mạnh nhất Bắc Kỳ không phải là Ảnh Lưu sao? Sao tự nhiên lại biến thành bộ tộc Nguyền Rủa ở bên kia Địa Ngục?"

"Ảnh Lưu á?" Tiểu Mặc và bé Bưởi cũng ng/u người, hoàn toàn chưa từng nghe thấy chủng tộc này bao giờ, cũng chưa từng thấy thế lực khác ở Bắc Kỳ từng nhắc tới bộ tộc này.

Băng Phong suy nghĩ trong chốc lát rồi cất lời: "Nếu các ngươi muốn học kỹ năng mạnh nhất của sát thủ thì ta cũng có, chẳng qua không phải là bộ tộc Nguyền Rủa gì đó có thể sánh bằng được đâu."

"Là Ảnh Lưu kia hả?" Bé Bưởi phản xạ hỏi.

"Chính x/á/c!"

"Có mạnh hơn Bàn Nhược Xá Sinh không?"

"Rốt cuộc Bàn Nhược Xá Sinh là cái gì? Lợi hại lắm hay sao?" Băng Phong cạn lời, cảm thấy sao hai đứa trước mắt này sao lại cứng đầu thế không biết.

"Đương nhiên là lợi hại rồi, là một trong số cực đạo của Địa Ngục Đạo, nếu học được nó thì muốn gi*t ai chẳng được!"

"Không phải là Địa Ngục Đạo sao…"

Băng Phong vốn định trào phúng, nhưng nói được nửa câu thì lại c/âm mồm.

Sau khi nghe thấy là Địa Ngục Đạo, hơn nữa là cực đạo, Băng Phong đã biết năng lực này mạnh tới mức nào rồi.

Địa Ngục Đạo vốn là một hệ thống tu luyện lớn của âm phủ, trong đó cực đạo lại càng nổi tiếng vì mạnh mẽ, sao hắn ta lại chưa từng nghe nói được chứ.

"Ngài có cảm thấy nó rất mạnh không?"

"Tàm… Tàm tạm thôi." Băng Phong cười gượng.

"Nhưng mạnh nhất Địa Ngục Đạo là thuật pháp. Chứ th/ủ đo/ạn ám sát thì kém xa bộ tộc Ảnh Lưu." Băng Phong bướng bỉnh nói.

"Thật hả?"

"Chẳng lẽ còn giả sao? Bộ tộc Ảnh Lưu đã từng ám sát thần linh đấy nhé. Th/ủ đo/ạn ám sát của họ mới gọi là cao siêu thực sự."

"Thế có ám sát thành công không?" Tiểu Mặc và bé Bưởi không khỏi động lòng.

"Không!"

"Được rồi! Nếu tộc trưởng ngài có h/ồn tệ thì cho tí h/ồn tệ đi, không có thì thôi, coi như chuyến này chúng tôi trắng tay vậy."

Nói rồi, Tiểu Mặc và bé Bưởi đều khoát tay, sau đó muốn cất bước rời đi.

"Đứng lại đó cho ta!"

Thấy mình không lấy ra được thứ gì khiến Tiểu Mặc và bé Bưởi hài lòng khiến lòng tự trọng của Băng Phong bị đả kích, đồng thời tính bướng cũng nổi lên.

"Tuy rằng bộ tộc Ảnh Lưu chưa ám sát thành công, nhưng vị thần linh kia cũng bị thương. Năng lực này không hề kém cạnh Địa Ngục Đạo chút nào. Về kỹ xảo ám sát thì lại càng vượt xa. Không tin các ngươi thử xem!"

Nói rồi, Băng Phong vung tay lên, bông tuyết li ti rơi lả tả, đằng trước hiện lên một màn hình.

Trong màn hình, hàng loạt người áo đen bịt mặt đang khiêu chiến một người đàn ông tóc đỏ đứng trong không trung.

Sương đỏ lượn lờ xung quanh người đàn ông tóc đỏ này, mỗi lần vung tay thì ánh sao trên trời đều sẽ di chuyển theo, ngày đêm luân phiên không ngừng nghỉ.

Nhưng cho dù đối mặt với người đàn ông mạnh như thế thì đám người áo đen đó vẫn không hề lùi bước, liên tục phát động tấn công người đàn ông.

Th/ủ đo/ạn của đám người áo đen vô cùng kỳ lạ.

Rõ ràng ở đây là mười mấy người, nhưng lại bỗng dưng biến thành một người, sau đó rất nhiều người lại chui ra từ cái bóng của một người đó, biến thành mười mấy người.

Mỗi khi người đàn ông tóc đỏ phát động tấn công thì đám người áo đen lại đổi chỗ cho nhau, th/ủ đo/ạn quái dị như ảo ảnh, thật sự là vô cùng cao siêu khiến người ta không thể đoán ra được.

Cuối cảnh tượng này, người đàn ông tóc đỏ rốt cuộc nổi gi/ận, cả bầu trời đều bị màu đỏ chiếu sáng, một vầng mặt trời đỏ rực dâng lên. Dưới ánh nắng của nó, cả thế giới đều biến thành màu đỏ chói, cuối cùng những người bịt mặt kia cũng bị ánh sáng đỏ rực đ/ốt ch/áy thành tro tàn.

"Sao hả? Th/ủ đo/ạn ám sát này có được không?" Băng Phong đắc ý hỏi.

"Chúng tôi học!" Ánh mắt của Tiểu Mặc và bé Bưởi lại sáng ngời.

"Ha ha, thấy chưa! Ta đã nói Băng Tuyết tộc chúng ta có vô số báu vật, sao có thể không khiến các ngươi hài lòng được chứ!" Nói rồi Băng Phong vung tay lên, một quả cầu màu đen chậm rãi hiện lên.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu