Cổ... cổ chân?
Vậy chẳng phải là xem hết rồi sao?
Tôi lo lắng nuốt nước bọt:
"Vậy... vậy sếp có thấy trên thắt lưng sau của em..."
Nói dở ngừng lại.
Thật khó nói thành lời.
Đoàn Hằng đang duyệt tài liệu, nghe vậy dừng động tác đóng dấu, ngẩng lên nhìn tôi:
"Trên thắt lưng em có gì à?"
Vẻ mặt không biết gì không giả vờ.
Có vẻ như là chưa thấy.
Trái tim treo ngược rơi xuống đất, tôi vội vã lắc tay:
"Không có gì, không có gì. Xin lỗi sếp Đoàn, lần này là lỗi của em, em sẽ tránh sai sót sơ đẳng này sau."
Đoàn Hằng rất tự nhiên nhận lời xin lỗi, lại tập trung ánh mắt vào tài liệu.
Sống mũi cao đeo kính gọng vàng, khuôn mặt lạnh lùng chính trực, toát lên khí chất tinh anh kiềm chế.
Như thể người hôm qua qua màn hình nhìn chằm chằm một gã đàn ông tắm hơn hai phút không phải anh ấy.
"Ừ, lần sau đừng tái phạm, đi làm việc đi."
Bình luận
Bình luận Facebook