Hoắc Dật đưa tôi đến bệ/nh viện lớn khám siêu âm kĩ càng qua một lần. Đồng thời cũng nhờ chuyên gia dinh dưỡng kê những thực đơn để tẩm bổ cho tôi.
Về nhà, nửa tháng sau đó hắn bắt đầu công cuộc vỗ b/éo tôi. Dù công việc có bận đến đâu cũng phải đến giám sát tôi ăn uống, tôi phải ăn đủ hai bát cơm đầy, rau thịt đầy đủ, đồ uống dinh dưỡng hay trái cây đều phải ăn hết. Xong xuôi, nhìn tôi no đến mức phải dựa ra ghế xoa bụng ợ mấy cái hắn mới thỏa mãn mà rời đi.
Đến tối, Hoắc Dật sẽ dùng xe sang chở tôi đi vi vu hóng mát.
Cuối tuần, chỉ cần tôi kêu chán, hắn sẽ giao hết công việc cho cấp dưới, dẫn tôi đi xem phim, m/ua sắm hoặc chơi nhong nhong trên phố đi bộ, thử qua các món ăn vặt đường phố (tất nhiên là hắn đã kiểm tra vệ sinh kĩ lưỡng mới cho tôi động vào).
Thẻ đen hắn đưa cho tôi, bảo tôi muốn m/ua gì thì m/ua, quẹt thả thích, hết tiền thì báo hắn chuyển thêm vào.
Đồ ăn vặt, trái cây ưa thích của tôi đều được m/ua thật nhiều rồi nhét đầy cả tủ. Mỗi lần thèm ăn chỉ cần mở tủ lạnh ra là tha hồ chọn lựa đống đồ ăn ngon, thỏa mãn cơn đói bắt cứ lúc nào.
Đồ bầu sắm chật cả tủ, từ đồ ngủ đến đồ ngày thường, sữa dinh dưỡng để đầy trong phòng. Hoắc Dật rất mong đứa bé này, chưa gì đã sắm đủ đồ cho trẻ sơ sinh, đồ chơi m/ua mấy thùng, nôi võng hay lọ sữa xe đẩy đều m/ua một đống về.
Biết tôi thích hoa, Hoắc Dật thuê người trồng hẳn một vườn sinh học đầy đủ các loại cây hoa, còn thuê thợ c/ắt tỉa hàng tuần. Trong căn biệt thự cũng xuất hiện nhiều đồ trang trí, các bình hoa cũng xuất hiện, không gian bớt tẻ nhạt yểu điệu hơn hẳn.
Như để bù cho những năm tháng cực lực vất vả lao động trước kia, giờ đây tôi chẳng phải động tay vào việc gì, cả ngày chỉ nhàn nhã hưởng thụ trong căn biệt thự, thỉnh thoảng ki/ếm chút việc gi*t thời gian, tối chờ tên thối tha kia về ôm ôm mấy cái rồi tắm rửa sạch sẽ đi ngủ.
Tôi sắp trở thành tên Omega siêu cấp lười biếng, được chiều thành bình hoa di động.
Hoắc Dật thật sự rất tinh tế. Sau một thời gian ở chung, tôi - một kẻ kiêu kỳ phải hạ cái tôi xuống để công nhận điều này.
Nửa tháng sau, tôi tăng hẳn bốn ký, Hoắc Dật mới hài lòng đưa tôi đi đăng ký kết hôn. Hắn nói, muốn cho tôi một danh phận chính thức trước khi em bé được sinh ra.
Trước khi đăng ký, tôi tinh ý nhận ra tâm trạng Hoắc Dật dần trở lên nôn nóng, thỉnh thoảng cứ liếc nhìn qua tôi.
Đến khi nhận giấy, hắn mới khẽ thở phào, khuôn mặt thoáng hiện vẻ nhẹ nhõm cùng sung sướng hạnh phúc, hai tay nâng niu cầm giấy chứng nhận kết hôn, cẩn thận ngắm nhìn kĩ càng với ánh mắt nhu hòa, mân mê sờ mấy dòng chữ cùng dấu mộc trên đó.
Giây phút ấy, tôi cảm thấy bản thân đã rung động.
____________
PHẦN 8 [END]
Bình luận
Bình luận Facebook