Giả quỷ

Chương 17

15/05/2024 15:00

Đúng, tôi đã không vâng lời.

Đêm đó, tôi không những quyết định không trốn đi mà sau đó còn đến phòng của Đỗ Trạch Thần, để tìm hiểu xem anh ta là ai và tại sao anh ta lại có mặt nạ của sư phụ.

Có rất ít đồ đạc trong phòng của anh ta, một cái giá sách, một cái bàn sách, một cái ghế gỗ và một chiếc giường. Mọi thứ đều không nhuốm bụi trần và cũng không có chút sinh khí nào.

Ngoại trừ những bông hoa hồng đỏ chưa bao giờ héo đó.

Chắc chắn Đỗ Trạch Thần đã sử dụng một phương pháp nào đó để giữ cho nó luôn tươi như vậy.

Có một căn phòng bí mật phía sau giá sách, và có một lối bí mật dài vô tận ở trong đó, không biết nó sẽ dẫn đến đâu.

Tôi đi đến khi hai chân dần thấy mỏi nhừ, thì tôi nhìn thấy ánh sáng trước mặt. Bước ra khỏi lối đi tối tăm, những gì tôi thấy hóa ra lại chính là ngôi nhà lợp ngói nơi tôi sống với sư phụ khi tôi còn nhỏ.

Xa xa có tiếng chó sủa, tiếng gà gáy, tiếng trâu kêu, tất cả những âm thanh của ngày xưa đều ở đây.

Nhưng sư phụ đã ch*t, hoặc có thể nói Đỗ Trạch Thần, chính là ông ấy.

Nơi này là nhân gian, nơi đó là nơi nào tôi không rõ.

Tôi chưa bao giờ nghĩ họ là cùng một người.

Nhưng một khi nghĩ rằng điều này là thật sự, cảm giác tức gi/ận và bị phản bội lập tức dâng lên, như muốn nhấn chìm tôi.

Một bên là sư phụ cà lơ phất phơ nhưng luôn bảo vệ tôi. Còn một bên là một người thì luôn lạnh lùng giữ khoảng cách với tôi nhưng lại giữ hoa của tôi, nói đây là sính lễ tôi đưa anh ta, nói rằng tôi là người của anh ta.

Tôi vẫn là tôi, nhưng tôi không biết anh ta là ai.

Điều buồn cười chính là, dù không biết danh tính của anh ta, nhưng tôi vẫn ng/u ngốc yêu anh ta.

Chơi đùa với tôi như thế có vui không?

Tôi không biết mình đã đứng đó được bao lâu, tôi đi dọc theo con đường tối quay về, nhưng rồi tôi bị một bóng đen trong căn phòng tối đ/á/nh bất tỉnh

Đôi giày thêu kiểu cũ của bác gái chính là thứ cuối cùng tôi nhìn thấy.

Sau khi lệ q/uỷ vung ki/ếm ch/ém anh ta xong, nó quay người lao về phía tôi.

Tôi không né cũng không tránh, nhìn Đỗ Trạch Thần với vẻ mặt hoàn toàn thất vọng.

"Con không nghe lời thì tính mạng sẽ bị đe dọa, nhưng những gì mà sư phụ đã làm tổn thương trái tim con."

Đỗ Trạch Thần không có thời gian để c/ứu tôi.

Hoặc có thể nói, anh ta đã không c/ứu tôi.

Anh ta vẫn đứng im ở nơi đó, nhìn lệ q/uỷ đắc ý ở mang tôi đi ngay trước mặt anh ta.

Tôi cũng không phản kháng.

Trên đường đi, lệ q/uỷ vô cùng đắc ý nói với tôi tên và mục đích của mình.

Anh ta nói anh ta tên là Đỗ Quý Xuyên. Lần này anh ta không chỉ muốn cư/ớp lại tân nương của mình mà còn muốn để đệ đệ Đỗ Trạch Thần quỳ gối thần phục mình.

Tôi cảm thấy anh ta còn ngây thơ hơn tôi nữa, tôi khuyên nhũ: "Chẳng phải ăn thịt tôi sẽ bớt phiền phức hơn sao?"

Đỗ Quý Xuyên không vui: "Cô nghĩ rằng tôi không muốn sao! Chỉ là vấn đề này không nên vội vàng, đợi tôi và cô trở thành vợ chồng thực sự đã…"

Tôi bị lệ q/uỷ này mê hoặc nên không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì. Nghe xong những lời này, gáy tôi tê dại, tóc gáy dựng hết lên, nhưng tôi vẫn khiêu khích anh ta mặc dù điều ấy sẽ gây bất lợi cho tôi. "Ồ hiểu rồi, sức khỏe của anh không tốt."

"Ông đây gh/ét nhất người khác nói tôi không được!"

Anh ta ném tôi sang một bên, lạnh lùng nói: "Mẹ, đêm nay con phải gi*t ch*t cô ta."

Tiếng bước chân quen thuộc vang lên, tôi cảm thấy mí mắt của mình hơi lạnh, thị giác của tôi phục hồi trở lại.

Tôi thấy bác gái trong vườn tre nhướn mày m/ắng đứa con trai ng/u ngốc của mình: "Hồ đồ! Phải từ từ giải quyết, âm h/ồn của nhị công tử vẫn còn trên người cô ấy."

Bác gái từ trong lòng lấy ra một vật, nói với Đỗ Quý Xuyên: "Nhị công tử sẽ sớm tìm được chỗ này, con mau đi thu xếp đi."

Đó là một cây đèn kéo quân.

Ngày hôm đó ,chính bà ấy đ/á/nh tôi bất tỉnh, nhưng lại không làm hại tôi. Thậm chí bà ấy còn nhẹ nhàng nói chuyện với tôi, hỏi tôi có đồng ý làm một giao dịch với bà ấy hay không.

Bà ấy nói với tôi những gì tôi muốn biết, còn tôi phải đồng ý kết hôn và động phòng với con trai của bà ấy, nuôi dưỡng h/ồn phách con trai của bà ấy.

Khi tôi biết con trai của bà ấy là lệ q/uỷ đã từng bắt giam tôi một lần, tâm trạng của tôi vô cùng phức tạp.

Nếu tôi đồng ý, điều đó có nghĩa là tất cả những người xung quanh Đỗ Trạch Thần đã phản bội anh ta.

Bác gái thân cận, anh trai hung á/c, còn có người mà anh ta đã tự tay nuôi nấng là tôi đây.

Điều này cũng sẽ khiến Đỗ Trạch Thần đ/au lòng một khoảng thời gian, đúng không?

Danh sách chương

5 chương
17/05/2024 19:29
0
15/05/2024 15:00
0
15/05/2024 15:00
0
17/05/2024 19:29
0
17/05/2024 19:29
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận