Lợn ma

Chương 9

01/10/2024 21:15

Bà nội cau mày nói: "Tôi đã khóa chuồng lợn lại cẩn thận, sao lợn con vẫn bị ăn thịt?”

Ông nội nghiêng người đi qua, ông cẩn thận kiểm tra chuồng lợn: "Thật kỳ lạ, thật sự không có lỗ, lợn con này bị cái gì ăn mất?”

Bà nội nói: “Chắc là bị sói ăn rồi, tối nay tôi sẽ để lợn con vào trong nhà."

Ông nội cau mày, nói: "Đặt trong nhà sẽ có mùi rất khó chịu.”

Bây giờ đang là mùa hè, trời rất nóng, nếu để lợn con ở trong nhà qua đêm, vừa phân vừa nước tiểu, sẽ rất hôi.

Bà nội nói: "Có mùi cũng phải để trong nhà, đừng có mà phản đối.”

Khi trời tối, bà nội đưa năm con lợn con còn lại vào nhà.

Dùng bìa các tông làm một cái chuồng nhỏ cho chúng.

Bà nội tắt đèn trong nhà: "Đi ngủ."

Mặt trăng bên ngoài rất lớn, ánh trăng chiếu qua cửa sổ, tôi có thể nhìn rõ bên trong nhà.

Tôi nhắm mắt lại đi ngủ, khi tôi đang thiu thiu ngủ thì nghe thấy âm thanh "lạch bạch lạch bạch".

Âm thanh càng lúc càng lớn, như thể đang ở trong nhà.

Tôi từ từ mở mắt ra, ông bà nội đều đang ngủ rất say, không hề bị làm tỉnh.

"Lạch bạch lạch bạch."

“Lạch bạch."

Tôi ngồi dậy nghe theo âm thanh thì thấy Trần Song Phúc đang ngồi xổm trên mặt đất, ngậm lợn con trong miệng, ông ta ngước lên nhìn tôi, miệng phát ra tiếng cười hắc hắc.

"A!” Tôi bị dọa sợ ch*t khiếp, hét lớn lên.

Tiếng hét này đã đ/á/nh thức ông bà nội, ông bà nội đều ngồi dậy, bà nội nói: "Có chuyện gì vậy?"

Ông nội hỏi tôi: "Gặp á/c mộng à?"

Bà nội bật đèn trong nhà lên, tôi òa khóc nói: "Trần Song Phúc."

Khi ông bà nội nghe thấy cái tên Trần Song Phúc thì khuôn mặt của họ lập tức thay đổi.

Bà nội hỏi: "Trần Song Phúc làm sao?"

Tôi trốn trong vòng tay của bà nội, chỉ vào lợn con trên mặt đất: "Trần Song Phúc ăn thịt lợn con."

Bà nội xoa đầu tôi, bà nói: "Xuyên Tử không sợ, Xuyên Tử gặp á/c mộng rồi."

Ông nội cau mày, ông liếc nhìn lợn con trên mặt đất: "Sao lại thiếu một con rồi?"

Ngay khi ông nội vừa nói xong thì bà nội đáp: "Không thể nào! Cửa nhà chúng ta đã khoá rồi, không thể thiếu mất lợn con được.”

Tôi lấy hết can đảm nhìn vào đám lợn con, thực sự thiếu mất một con.

Hơn nữa trên giấy còn có vết m/áu, có lợn con vừa bị ăn thịt.

Tôi nói: "Thấy chưa, con không gặp á/c mộng, chính là Trần Song Phúc đã ăn thịt lợn con."

Tôi vừa dứt lời thì thấy một con lợn con nhìn mình, chỉ nhìn một cái rồi nó lập tức trốn vào bên trong.

Bà nội đưa tay xoa đầu tôi, bà nói: "Xuyên Tử không sợ."

Bà nội nói: "Con lợn kia là ông gi*t đúng không?”

Ông nội đáp: "Con lợn kia là tôi gi*t, tự tay mình gi*t.”

Ông nội thở dài, ông nói: "Ngày mai tôi sẽ đến gặp Trần Bì để hỏi xem đám lợn con này xảy ra chuyện gì? Nếu thực sự không được thì sẽ gi*t hết.”

Bà nội nói: "Đừng đợi ngày mai, tối nay để đám lợn con này vào trong chuồng lợn đi.”

Ông nội đáp: "Được."

Ông nội khoác một cái áo, rồi cho những con lợn con vào trong hộp các tông rồi chuyển chúng ra ngoài.”

Tôi nói: "Bà nội, con sợ."

Bà nội nói: "Xuyên Tử không sợ, bà nội nhìn con ngủ."

Bà nội cứ như vậy mở đèn nhìn tôi ngủ, lúc đó tôi mới dám nhắm mắt lại.

Đến khi tôi mở mắt ra lần nữa thì đã là sáng hôm sau.

Năm con lợn con trong chuồng lợn đã biến mất, còn trong chuồng xuất hiện thêm vài vũng m/áu.

Danh sách chương

4 chương
15/09/2024 02:42
0
01/10/2024 21:15
0
16/09/2024 18:00
0
15/09/2024 02:12
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận