Tiểu Mễ bị ngâm nước không lâu, không có gì đáng ngại.
Tất cả người xuống nước đều phải nằm viện theo dõi.
Để chăm sóc Thịnh Yến, tôi hoãn ngày về lại trường.
Mưa tạnh.
Hôm nay Thịnh Yến rất bận.
Anh họp suốt.
Vẻ mặt nghiêm túc lạ thường.
Khi anh kết thúc cuộc họp, tôi mới đến gần.
"A Hòa, có tin tốt."
"Gì thế?"
"Dự án 'Xuân Chủng' đã thông qua đại hội cổ đông rồi."
Tôi sững người.
Thịnh Yến từng nhắc đến dự án này.
Anh muốn xây trường mới cho nơi này, đặt tên "Xuân Chủng".
Nhưng tôi tưởng anh ấy chỉ nói suông.
Hóa ra suốt thời gian qua, anh âm thầm triển khai kế hoạch.
Thịnh Yến trông còn phấn khích hơn tôi.
"Trước giờ làm dự án nào xong tôi cũng chưa từng vui thế này."
Anh bàn về quy hoạch trường học.
Chăm chú lắng nghe ý kiến tôi.
Cuối cùng, anh nhìn chồi non mới nhú trên cây mà thẫn thờ.
Tôi hỏi:
"Anh đang nghĩ gì?"
"Đang nghĩ, ông nội em là một người rất tuyệt vời."
Tôi ngạc nhiên ngẩng đầu.
Thịnh Yến lại nói:
"Trước đây tôi không hiểu tại sao ông tôi mỗi lần nhắc đến gia đình em đều vô cùng kính trọng."
"Bây giờ tôi dường như đã hiểu rồi."
"Ông ấy giúp vô số đứa trẻ như Tiểu Mễ thoát khỏi núi rừng, nhìn ra thế giới rộng lớn."
Dừng một chút, anh quay sang tôi, ánh mắt chân thành, "Em cũng vậy, đang làm việc vĩ đại."
Người thì tranh đấu thương trường.
Kẻ đắm chìm tửu sắc.
Nhưng vẫn có những người ở lại mùa xuân, gieo hạt cho ngày mai.
Tôi thấy ngọn núi không thể vượt qua ấy, cuối cùng hóa thành biển xanh.
"Anh để thư hủy hôn ở đâu rồi?"
Tôi đột nhiên hỏi chuyện không liên quan.
"Ở ngăn dưới cùng của hộc tủ. Sao vậy?"
"Về đưa cho em, em x/é nó đi."
Thịnh Yến ngẩn ra, cuối cùng hiểu ý tôi.
"Không hủy hôn nữa?"
"Không hủy nữa, nhưng em muốn đổi đối tượng hôn ước."
Tôi cười tinh nghịch nhìn anh, "Cùng là người họ Thịnh, đính hôn với anh được chứ? Thịnh Yến, anh đồng ý không?"
Cái đêm mưa bão ấy khiến tôi nhận ra.
Hóa ra tôi cũng sợ mất anh.
Thịnh Yến có thể không hoàn hảo.
Cũng từng mang định kiến.
Nhưng anh đã cố gắng thay đổi, cuối cùng thấu hiểu lý tưởng của tôi.
Thịnh Yến ôm tôi, mãi không chịu buông.
"Đồng ý."
Gió xuân phớt qua sườn núi, mang tin lành mùa mới.
Lần này, đến lượt chúng ta vun trồng hoa thơm.
(Hết)
Chương 11
Chương 16
Chương 9
Chương 6
Chương 7
Chương 6
Chương 11
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook