NGUYỆN BẢO VỆ EM CẢ ĐỜI

Chương 4

05/05/2025 20:10

Tôi vội vàng cảm ơn anh.

Kết quả là khi chúng tôi đến nơi, tôi trông thấy chiếc Rolls-Royce đen quen thuộc trong bãi đỗ.

Tôi đứng hình: "Tối nay tổng giám đốc Hứa cũng ở đây ư?"

Anh Vương ngoái lại, nháy mắt với tôi: "Chỗ anh dẫn em đến chính là buổi tiệc của tổng giám đốc Hứa đó. Tiểu Đường à, đừng coi thường khả năng móc nối qu/an h/ệ của anh Vương nhé."

Lúc này hối h/ận cũng không kịp nữa rồi.

Tôi đành gắng gượng theo vào.

May thay, phòng VIP khá rộng.

Đương nhiên những người có vai vế nhỏ như chúng tôi không ngồi cùng bàn với Hứa Lăng Chu.

Anh Vương dẫn tôi làm quen nhiều vị tai to mặt lớn trong ngành.

"Đây là nhân viên mới của công ty chúng tôi, con bé lanh lợi lắm, tên Đường Dự An. Nào Tiểu Đường, chào mọi người đi chứ."

Là tân binh, việc đi chúc rư/ợu khắp bàn là điều khó tránh.

Khi uống đến mức hoa mắt chóng mặt, tôi đành xin lỗi rồi bịt miệng chạy vội vào nhà vệ sinh.

Đến nơi thì nôn đến mức đất trời quay cuồ/ng.

Tôi súc miệng, rửa mặt bằng nước lạnh, rồi bước ra ngoài.

Ánh đèn hành lang mờ ảo.

Bóng người quen thuộc đứng lặng trong góc cửa sổ.

Tim tôi đ/ập thình thịch, định lảng đi cho xong chuyện.

Vừa nhấc chân, giọng Hứa Lăng Chu vang lên phía sau.

Từng chữ như chạm vào vết thương cũ, giọng nói chất chứa cảm xúc khó hiểu:

"Đường! Dự! An."

Bước chân tôi khựng lại.

Tôi nuốt nghẹn, nghe tiếng bước chân từ từ tiến lại gần.

Vô thức khép ch/ặt mí mắt.

Tiếng bước chân dừng trước mặt, hơi thở quen thuộc phả vào gáy.

Mở mắt ra, tôi chạm vào ánh nhìn thăm thẳm của anh.

"...Sếp Hứa đấy ạ."

Cổ họng tôi khô đặc, lí nhí: "Sao ngài... biết tên tôi?"

Anh im lặng, ánh mắt đong đầy suy tư dán ch/ặt vào tôi hồi lâu, rồi mới buông lời:

"Người đàn ông kia dẫn cô đi chúc rư/ợu khắp phòng, thế thì ai mà chẳng biết tên cô chứ."

Nhớ đến giọng điệu oang oang của anh Vương, mặt tôi bỗng nóng bừng.

"Xin lỗi ngài, đàn anh chỉ nhiệt tình giúp đỡ tân binh thôi ạ. Nếu làm phiền ngài, tôi xin được thay anh ấy xin lỗi."

Tôi cố giải thích, lo sợ liên lụy đến anh Vương.

Hứa Lăng Chu lại trầm mặc.

Dưới ánh đèn vàng ấm, anh nheo mắt nhìn tôi, nụ cười nửa miệng mang ý mỉa mai:

"Trong mắt phóng viên Đường, tôi là kẻ hẹp hòi đến thế sao?"

Tôi cúi đầu, giọng nghẹn đặc: “Tôi không có ý đó ạ..."

Danh sách chương

5 chương
05/05/2025 20:10
0
05/05/2025 20:10
0
05/05/2025 20:10
0
05/05/2025 20:10
0
05/05/2025 20:10
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu