Đúng vậy.
Lại bị m/ắng là l/ưu m/a/nh. Chán thật đấy.
Tôi vứt điện thoại sang một bên, đi sấy tóc.
Chưa kịp cầm máy sấy, chuông lại reo.
Trong bức ảnh, cơ bụng múi nào ra múi nấy, làn da nâu mật ong còn đọng những giọt nước lăn dọc theo đường rãnh cơ bụng, thấm ướt vạt quần ngủ đen phía dưới.
Kèm theo dòng tin nhắn:
“Vừa tắm xong, chụp đại đấy. Nếu dám dùng ảnh này làm chuyện kỳ quặc, đừng trách!”
Đây là đe dọa hay mời gọi đây?
Tôi lẳng lặng tải ảnh gốc, bỏ vào album riêng tư.
Xong xuôi hỏi:
“Hết rồi?”
Đối phương trả lời bằng sáu dấu chấm.
Chắc Tần Tư Dịch đang nghiến răng nghiến lợi trước màn hình.
Màn hình tối phản chiếu gương mặt tôi đang cười híp mắt, trông thật ngốc nghếch.
Tôi vội thu nụ cười lại, giữ nguyên phong thái lạnh lùng.
Tần Tư Dịch lại gửi ảnh.
Lần này là cơ ng/ực. Góc chụp khiến chữ "Mao Mao" bị khuất trong bóng tối.
Xem xong thì thừa nhận: lớn hơn của tôi.
Đường rãnh giữa hai cơ đủ cho sống mũi tôi trượt ván.
Tôi nhìn bàn tay mình, khẽ nắm không khí - vẫn nhớ rõ cảm giác đàn hồi săn chắc lúc đó.
Hừm, hơi nóng người rồi.
Ánh mắt tôi dán vào bông hoa vàng được che chắn giữa ng/ực, tôi cố lấy lại bình tĩnh.
Ngón tay run run gõ: “Che đậy thì chấm điểm trừ”, gửi đi.
Bình luận lập tức lo/ạn cào cào:
‘Thảm quá, nam phụ luyện cơ bắp mãi giờ mới được dùng đến.’
‘Nữ chính cứ đòi hỏi thế này, nam phụ sắp thành người mẫu ảnh mạng trong điện thoại cô ấy rồi.’
‘Nam phụ đang phân vân có nên bỏ hiệu ứng che đi không!! Mau lên! Chúng tôi muốn được "chụt chụt"!’
Nhìn màn hình toàn chữ "chụt chụt", tôi hoa mắt.
Sợ Tần Tư Dịch thật sự gửi ảnh không che, tôi vội nhắn:
“Mặc đồ vào đi anh à.”
“Em chỉ muốn ngắm mặt anh thôi, sao không chịu lộ diện?”
Một lúc sau, khi tôi tưởng hắn đã ngưng trả lời, cuộc gọi video vang lên.
Màn hình tối om như chốn không đèn.
Tôi: "Đây là đâu? Bụng anh à?"
Tần Tư Dịch: "Là trái tim anh... xạo đấy."
Giọng trầm ấm vang lên, không hiểu vì sao lại khàn khàn.
Gương mặt điển trai hiện ra, trong bóng tối, mắt Tần Tư Dịch đỏ hoe.
Hắn nằm nghiêng chống má nhìn tôi, thoáng vẻ yếu đuối: "Tiêu Tiêu, chẳng phải em luôn muốn hủy hôn ước sao? Giờ lại đang diễn trò gì?"
Tôi nhướn mày: "Diễn trò với anh đấy, xem anh gh/ét em đến mức nào, vì muốn hủy hôn có thể làm đến đâu."
"Em thật sự nghĩ vậy?" Tần Tư Dịch hít sâu, giọng run nhẹ.
Đột nhiên camera xoay hướng, lia xuống vùng ng/ực phủ lớp vải mỏng manh.
Mắt tôi dán ch/ặt vào màn hình, nhìn chiếc quần lỏng lẻo trên bờ eo thon mà nuốt nước bọt.
Bàn tay thon dài của hắn đặt trên cạp quần, khẽ l/ột xuống để lộ đường cong cơ bắp, gân xanh nổi lên đầy quyết liệt.
Giọng Tần Tư Dịch như lời dụ dỗ:
"Vậy anh... cởi đây."
Bình luận
Bình luận Facebook