28
Nhìn Hứa Duyên lại một lần nữa đem hành lý kéo vào căn hộ của tôi, đầu óc tôi trống rỗng.
Rốt cuộc tôi đang làm cái gì vậy chứ?
Hứa Duyên sững sờ hỏi tôi.
“Nhiệm vụ chính vẫn cần hôn môi sao?”
Tôi căng mặt.
“Ừ.”
Hứa Duyên hôn lên môi tôi một cái.
Hôn xong hắn phun ra ba chữ.
“Của hôm nay.”
Trời ạ, sau này mỗi ngày tôi phải lừa hắn một nụ hôn sao?
Tôi đang làm cái gì vậy?
Tiếp theo tôi lại suy đi nghĩ lại một lần nữa.
Hắn không có nhiệm vụ hôn môi nên về sau không cần hôn lâu như lúc trước nữa.
Lúc trước nhiệm vụ của hắn chỉ cần hôn lâu một chút, mà nhiệm vụ của tôi bình thường không có yêu cầu này.
Hôm nay hắn hôn như chuồn chuồn lướt nước!
Thật qua loa!
Hắn đây là không thích hôn tôi sao?
Không được, ngày mai tôi muốn lừa hắn nói nhiệm vụ của tôi cũng phải hôn rất lâu tận năm phút lận, còn có, phải có đầu lưỡi nữa tôi mới chịu!
Trong lòng tôi nổi sùng.
Cho cậu hôm nay qua loa lấy lệ với tôi!
Ngày kia tôi nói mười phút!
Ngày kia nữa tôi nói mười lăm phút!
Bình luận
Bình luận Facebook