Tự Vả Chắc Đau Lắm

Chương 11

02/06/2025 15:56

“Anh là chó sao? Cắn người thích thế à?”

Trì Thịnh nghiêng mặt đi chỗ khác, nghiến răng ken két, phùng má thở phì một hơi. Nhưng rồi bất lực buông xuôi, lại cắn tôi một phát nữa. Ánh mắt lộ rõ tính xâm lược và sự chiếm hữu không che giấu.

“Anh làm chó của em, em không được nuôi con chó nào khác, cũng không được lờ anh đi.”

Tôi chợt nhớ ra.

Hồi còn du học lúc m/ập mờ tình cảm, anh ta chọc tôi gi/ận, tôi nảy ý trêu đùa. Cố tình mấy tiếng không thèm đáp. Kết quả giữa đêm khuya, anh ta khúm núm ngồi xổm trước cửa nhà tôi.

Ngẩng đầu lên, mắt đỏ hoe:

“Gi/ận thì m/ắng đi, đừng lờ đi như thế.”

Lúc ấy tôi đã nghĩ, đúng là giống một chú cún con.

Cách thuần phục chó hiệu quả nhất không phải roj vọt, mà là thờ ơ.

Trì Thịnh bây giờ, hình như thật sự lại thích tôi rồi.

Ánh mắc gh/en t/uông đầy chiếm hữu này, trước kia tôi từng thấy qua.

Tôi vỗ vỗ mặt anh:

“Chú chó trước bỏ rơi chủ nhân, anh không được học đòi đâu biết chưa?”

Trì Thịnh nghiêng đầu liếm lòng bàn tay tôi, giọng lạnh lùng:

“Vâng, chủ nhân.”

Trên đường về, Trì Thịnh vẫn bực bội.

Thậm chí không tự lái máy bay nữa, gọi người khác tới điều khiển.

Anh ngồi hàng ghế sau, sát bên tôi.

Tay siết ch/ặt lấy tay tôi, đầu dựa vào vai tôi.

Không đời nào, chẳng ai nhận ra đây từng là anh chàng lạnh lùng từng huênh hoang muốn chinh phục tôi.

Danh sách chương

5 chương
02/06/2025 15:59
0
02/06/2025 15:57
0
02/06/2025 15:56
0
02/06/2025 15:55
0
02/06/2025 15:54
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu