Em Gái Có Độc

Chương 4

17/05/2025 20:23

Triệu Trạch uống cốc bia đã bị bỏ th/uốc mê, nhanh chóng ngất đi.

Liều lượng không lớn, tôi phải đảm bảo khi c/ắt đ/ứt động mạch, hắn phải cảm nhận được cơn đ/au tột cùng.

Giống như lúc hắn đ/á/nh chị gái tôi vậy.

Trong lúc chờ đợi, tôi đeo găng tay, tỉ mẩn xóa sạch dấu vết của mình, đặt lại sợi tóc của người khác trên gối sofa, xỏ đôi giày cỡ lớn hơn hai số, nhét tạ tay vào quần áo để tạo ra dấu chân giả.

Làm nhiễu lo/ạn ng/uồn thông tin - chiêu này là do người hàng xóm phòng bên dạy tôi.

Năm mươi năm trước ông ấy là "Đồ Tể M/áu" khét tiếng, với tư cách là bạn tri kỷ không phân biệt tuổi tác, chúng tôi thường xuyên trao đổi kinh nghiệm săn mồi.

Sắp đặt xong xuôi, Triệu Trạch cũng tỉnh lại.

Hắn h/oảng s/ợ phát hiện toàn thân bị trói, treo ngược lên, gào thét thảm thiết:

"Đồ chó má dám h/ãm h/ại lão tử, thả ra không tao gi*t ch*t mày ngay đấy!"

Giữa tiếng gầm thét phẫn nộ của hắn, tôi chính x/á/c c/ắt đ/ứt một mạch m/áu, m/áu tuôn thành vòi. Triệu Trạch vẫn không chịu nhụt nhuệ khí.

Hắn khiêu khích kể lại từng chi tiết hắn đã làm với chị gái tôi: ở đâu, như thế nào.

"Chị mày rên ngọt lịm như đĩ ấy, còn gọi anh bằng cưng bằng cụng, ngày thường lại đòi giả vờ hiền lành!"

"Con nhóc, da non thịt mềm thế này mà đòi gi*t người? Biết đ/âm chỗ nào không? Cần tao cầm tay chỉ việc không?"

Lưỡi d/ao phản chiếu đôi mắt vô h/ồn của tôi.

Chị gái tôi làm nhân viên công tác xã hội là vì tôi.

Chị từng nói về chính sách giám hộ mới:

"Khương An, em phải cố gắng, đạt đủ tiêu chuẩn rồi xuất viện sớm đi. Chị có chứng chỉ hành nghề liên quan, như vậy dễ bảo lãnh em ra hơn."

Nếu không vì tôi, chị đã có thể làm việc ở nơi tốt hơn, cũng không phải tiếp xúc với lũ thú vật này.

Tôi chúi lưỡi d/ao xuống, lách theo đường vân da thịt.

Đã từng ăn vịt quay da giòn chưa? Bí quyết để thịt b/éo mà không ngấy là khi xắt thịt, độ dày mỏng phải đều, cả da lẫn thịt không quá 0.2 cm mỗi miếng, thớ thịt phải mỏng như lá liễu mới đạt chuẩn.

Xắt xong một con vịt mất năm phút. Vậy x/ẻ một con người cần bao lâu?

Đúng lúc ấy, tiếng gõ cửa gấp gáp vang lên.

Tôi lập tức bịt miệng Triệu Trạch.

Giọng nói bên ngoài khiến tôi choáng váng:

"Triệu Trạch có nhà không? Mở cửa! Em gái Khương Ninh đã trốn khỏi viện t/âm th/ần. Nếu gặp cô ta, phải báo cho cảnh sát ngay."

Bên ngoài cửa, là cảnh sát Phương - người điều tra vụ án của chị gái tôi.

Danh sách chương

5 chương
17/05/2025 20:23
0
17/05/2025 20:23
0
17/05/2025 20:23
0
17/05/2025 20:23
0
17/05/2025 20:23
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu