Em gái đến từ địa ngục

Chương 1

12/10/2024 18:03

Em gái của tôi rất thông minh, là niềm tự hào cả đời của mẹ tôi.

Khi còn nhỏ trong nhà rất nghèo, lương thực cũng chẳng đủ ăn, con bé liền dùng gối khiến bà nội ch*t ngạt.

Cứ như vậy là đủ lương thực rồi.

Đến khi đi học, thành tích của con bé xếp thứ hai, vì vậy nó bèn tính kế khiến cho học sinh đứng đầu bị mất sáu ngón tay.

Nó nhìn danh sách xếp hạng mới mà trong lòng tràn đầy kiêu hãnh, lặng lẽ nói với tôi rằng con đường dẫn đến thành công không phải chỉ có một lối đi duy nhất.

Sau kì thi tuyển sinh đại học, nó đã cư/ớp lấy suất học bổng của tôi, sau đó lại đ/ốt ch/áy rèm cửa trong nhà.

Ngọn lửa rừng rực bùng ch/áy hết ba giờ đồng hồ, nó trở thành trẻ mồ côi đúng như ước nguyện, được một nhà tài trợ tốt bụng nhận nuôi.

Thế nhưng nó không biết rằng, nhà tài trợ tốt bụng kia vốn yêu thích lũ trẻ bị khuyết tật về thể chất.

Dưới tầng hầm nhà hắn ta chất đầy những đứa trẻ c/ụt tay c/ụt chân.

1.

Mẹ tôi là tiến sĩ sinh học, vẻ ngoài vừa cao ráo lại trắng trẻo.

Vậy mà lại gả đến nơi rừng sâu núi thẳm chúng tôi.

Chưa đầy hai năm đã sinh ra tôi.

Nhưng mẹ lại rất gh/ét tôi.

Tôi vốn tưởng rằng mẹ gh/ét tôi ng/u ngốc, bởi vì đã bảy tuổi rồi vẫn không thể học nổi tiếng Thụy Điển mà mẹ dạy.

Cũng không giải nổi mấy bài tập đạo hàm mà mẹ đưa cho.

Mỗi khi chuyện này xảy ra, mẹ sẽ dùng ánh mắt giống như đang nhìn một thứ rác rưởi để nhìn tôi, sau đó đem vở bài tập của tôi x/é thành giấy vụn, lại nhét mảnh vụn vào trong miệng bắt tôi nuốt xuống.

Bà ấy còn gi/ật tóc tôi, vừa t/át vào mặt vừa không ngừng la hét rằng tôi là một sản phẩm thất bại, là đồ ng/u.

Bị mẹ trừng ph/ạt như thế, rốt cuộc trên người tôi chẳng còn chỗ nào là lành lặn.

Bà nội thi thoảng lại đưa cho tôi một, hai cái kẹo, nhéo mặt tôi rồi nói: “Ai bảo mày là con gái kia chứ, con gái đều là hàng lỗ vốn (1), đ/á/nh ch*t rồi lại ném vào chuồng lợn. Chịu khó ngoan ngoãn nghe lời mẹ mày đi, như vậy mới bớt phải chịu đò/n, cố gắng mà sống đến mùa xuân sang năm.”

(1) Hàng lỗ vốn: con gái khi lấy chồng thì nhà mẹ đẻ phải cho của hồi môn. Xuất phát từ tư tưởng trọng nam kh/inh nữ mà nhiều người coi con gái như một món hàng thua lỗ, sinh ra chỉ tổ tốn tiền, chẳng được tích sự gì.

Tôi gật gật đầu.

Hóa ra bởi vì tôi không phải là con trai nên mẹ mới thường xuyên ph/ạt tôi như vậy.

Tôi nỗ lực cố gắng sống đến mùa xuân sang năm.

Mẹ tôi lại có th/ai rồi.

Danh sách chương

3 chương
12/10/2024 18:08
0
12/10/2024 18:05
0
12/10/2024 18:03
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận