Tòa nhà Gấu Trúc trên đường Trung Hưng, Trùng Khánh có một khu q/uỷ thành nổi tiếng. Chợ họp lúc nửa đêm, tan chợ khi trời sáng, mỗi tuần chỉ mở một lần, chuyên b/án các món đồ cổ nhỏ, vật phẩm trang trí hay đồ lặt vặt.

Tương truyền, vào thời cuối Minh đầu Thanh, xã hội lo/ạn lạc, nhiều nhà giàu sợ mất mặt nên đêm khuya lén đem gia sản ra b/án. Cũng có người nói nơi này vốn là chỗ bọn tr/ộm m/ộ giao dịch đồ ăn cắp.

Người b/án hàng thường thắp một ngọn đèn dầu nhỏ, vặn tim đèn thật mảnh, ánh sáng leo lắt giữa màn đêm. Nhìn từ xa, những đốm lửa lập lòe như "m/a trơi", nên dân gian gọi là "q/uỷ thành".

Nhưng đó chỉ là tin đồn thổi để che giấu q/uỷ thành thật sự.

Q/uỷ thành thực thụ b/án toàn vật phẩm âm khí, người b/án có thể là người sống hoặc... người âm. Địa điểm họp chợ thay đổi mỗi tháng, không có người dẫn đường thì đừng mong tìm được lối vào.

Q/uỷ thành mở đúng giờ Tý. Khi khai chợ, người ta rải giấy vàng khắp đường, sau đó mỗi giờ lại rải thêm một lần. Mảnh giấy vàng dính trên người người mà Lý Viễn thấy chính là từ đó.

Chu Năng hào hứng giới thiệu địa chỉ chợ m/a với tôi:

"Bắt taxi đến lầu 8 ở đây, leo cầu thang lên nữa sẽ thấy lầu 1 của phố Vòi Voi. Rẽ phải vào con hẻm là tới nơi."

Lời giải thích toàn tiếng phổ thông mà tôi nghe xong vẫn m/ù tịt, không biết đi kiểu gì. Quả nhiên, Giang Hạo Ngôn ngơ ngác:

"Bác nói sai rồi! Xe làm sao lên thẳng lầu 8 được? Đã lên lầu 8 sao lại thành lầu 1?"

Chu Năng vẫy tay:

"Đây là Trùng Khánh mà cậu trai! Thôi khó giải thích lắm, để tôi dẫn đi cho nhanh."

Q/uỷ thành mở lúc giờ Tý. Chu Năng nhiệt tình dẫn chúng tôi đi ăn tối. Nhìn bàn đầy ắp món đỏ lòm, tôi vội ngăn Giang Hạo Ngôn:

"Anh quên chuyện lần trước trong cổ m/ộ ở Tứ Xuyên rồi à? "Bảo vệ hoa cúc" của chúng ta đi."

Tối nay có việc hệ trọng, không thể phí thời gian vào nhà vệ sinh. Tôi và Giang Hạo Ngôn nuốt nước miếng, đành gặm mấy đĩa rau nhạt nhẽo.

Đợi mãi đến hơn 10 giờ, Chu Năng đưa chúng tôi bắt taxi đến hẻm Thăng Liên. Vượt qua dãy cầu thang dài, len qua mấy ngõ hẻm, trước mắt hiện ra một đường hầm cầu.

Khái niệm không gian của tôi đảo lộn hoàn toàn.

Giang Hạo Ngôn thốt lên:

"Cái cầu này xây ở trên trời à?"

Chu Năng ho nhẹ:

"Kiều môn chủ, quy củ chợ m/a các vị đều rõ, tôi không tiện vào. Có việc gì mai gọi điện nhé."

Chưa kịp đáp lời, bác ấy đã xoa xoa cánh tay, chạy vội ra góc hẻm khuất bóng.

Tôi quay nhìn đường hầm. Gần đến giờ Tý, làn sương mỏng bốc lên che kín lối vào. Gió lạnh thoảng qua cuốn lá khô xào xạc, người qua đường cúi đầu bước vội.

"Chỗ này rùng rợn thật."

Tôi rút tờ giấy vàng trong túi, nhổ một sợi tóc của mình và Giang Hạo Ngôn cuộn vào giấy. Khẽ vẩy tay, tờ giấy bốc ch/áy. Thả tờ giấy lửa xoáy lên không, tôi nói:

"Vào thôi."

Danh sách chương

5 chương
01/03/2025 19:53
0
01/03/2025 19:46
0
01/03/2025 19:47
0
01/03/2025 19:48
0
01/03/2025 18:42
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận