Tìm kiếm gần đây
Lúc đi vào con đường nhỏ hẹp này mới phát hiện, hai bên đường cực kỳ trơn trượt, không giống như được hình thành tự nhiên.
Đi sâu vào trong con đường dần to hơn, sau khi đi vào thêm mấy mấy mét nữa thì đến lối ra.
Lối ra là một hang động cực lớn, ít nhất phải mấy trăm mét vuông.
Ở giữa hang động có một cái giếng trời lớn.
Mà lúc này, dây an toàn cũng đã đến đoạn cuối không thể kéo dài thêm nữa.
Ba người chúng tôi tháo dây an toàn ra, lấy đèn pin chiếu xung quanh.
Không nhìn xung quanh thì còn may, vừa nhìn đã khiến tôi toát đầy mồ hôi lạnh.
Chỉ thấy xươ..ng trắng chất đầy khắp nơi, hình như đã có rất nhiều người ch*t.
Tôi lặng lẽ lùi về phía sau, chuẩn bị có chuyện là chạy ra ngoài ngay.
Yểu Nhã quay đầu nhìn tôi, cười với tôi.
Thoáng cái tôi cảm thấy mình không cử động được.
Ch*t ti..ệt, cô ấy dùng thuật định thân với tôi rồi!
Mà lúc này, trong không khí bắt đầu tràn ngập một mùi thối nồng nặc của x..á..c ch*t, con đường phía sau lưng truyền đến tiếng vang.
Trong lòng tôi ngày càng hoảng lo..ạn, cuối cùng sợ hãi đã chiến thắng giới hạn, tự dựa vào bản thân cưỡ..ng ch..ế ph..á vỡ thuật định thân của Yểu Nhã làm cho tôi.
Tôi được tự do liền xoay người chạy về phía con đường, nhưng giây tiếp theo con đường đổ sụp xuống, miệng hang bị chặn lại.
“Đệch, c..on m..ẹ nó!”
Cuối cùng tôi không nhịn được mà ch/ửi bậy.
Yểu Nhã nghe vậy thì nhìn tôi, ngạc nhiên nói: “Quao, thế mà chị lại ph..á được thuật định thân của em hả?”
Tiết Kiều phớt lờ chúng tôi, mà nhìn chăm chú bên dưới cái giếng trời, khàn giọng nói:
“Tiêu rồi, sợ là Điện Mộc phải bị doạ đi..ên rồi.”
Tôi: “???”
Nhìn xuống theo tầm mắt của anh ấy chỉ thấy x..á..c ch*t chi chít đứng đầy trong giếng trời, bọn họ mặc đồ trắng rộng rãi, sắc mặt giống hệt người bình thường.
“AA!!”
Tôi hét lên một tiếng lùi về sau, xoay người tùm lấy dây an toàn rồi liều mạng kéo, nhưng do sụp đổ ở miệng hang nên dây an toàn đã bị đ..è lại.
Yểu Nhã thở dài muốn nhảy vào giếng trời để thăm dò thì bị Tiết Kiều kéo lại.
“Em giỏi ha.”
Tiết Kiều đưa tay niệm chú.
“Thanh! Minh! Nguyệt, tan! Gió!”
Trong hang động trống rỗng bắt đầu nổi gió lớn, gió càng xoay càng nhỏ, cuối cùng taoj ra một cơn gió lốc nhỏ trước mặt Tiết Kiều.
Tiết Kiều chỉ tay vào trong giếng trời, cơn gió lốc liền thổi về phía đó.
Đám x..á..c ch*t kia bị gió thổi lắc lư qua lại nhưng không ngã.
Chuyện này không bình thường.
Tôi nghĩ như vậy nên lấy ki..ếm gỗ đào ra vẽ bùa trong không khí, lập tức mũi ki..ếm vung về phía giếng trời.
Thoáng cái trong giếng trời có một bộ th* th..ể n..ổ tung, x..á..c ch*t bị chia năm x..ẻ bảy tay chân đ..ứt lìa.
Tiết Kiều thở dài.
“Mệnh cách thuần dương đúng là không bì được, lực sáng thương cũng mạnh hơn chúng ta nữa.”
Anh ấy vừa cảm khái xong thì đột nhiên đám x..á..c ch*t đó cử động, tổng cộng óc mấy chục bộ th* th..ể cùng lúc nhảy lên.
Do gi*t trời rất lớn nên chúng không nhảy ra được.
Yểu Nhã xoay người kéo tay tôi lùi về phía sau.
Tiết Kiều đứng yên bên cạnh giếng trời không nhúc nhích, mà ngồi xổm xuống quan sát cẩn thận đám x..á..c ch*t đang nhảy, đột nhiên anh ấy bật cười.
Anh ấy đứng dậy, nhìn chăm chăm vào không khí trước mặt:
“Còn không hiện thân?”
Hang động trống rỗng không ai trả lời.
Cùng lúc đó đám x..á..c ch*t bật nhảy lên, nhảy ra khỏi giếng trời.
Gào thét cắn về phía Tiết Kiều, mà lúc này tôi mới để ý, đồ trắng trên người chúng đã bị nhuộm một vệt m..áu tươi rất lớn.
Cả cơ thể trống rỗng, dường như không có cơ quan n..ội tạ..ng!
Tiết Kiều trốn ra sau, ngay sau đó cũng lấy ki..ếm gỗ đào ra.
Hai người họ đứng đưa lưng vào nhau bảo vệ tôi ở giữa.
Yểu Nhã trầm giọng, nói: “Chắc hẳn đám x..á..c ch*t này đều bị trùng x..á..c kh..ống ch..ế, nhiều x..á..c ch*t như vậy chắc chắn gần đây có x..á..c sống, chị phải cẩn thận.”
X..á..c sống, có nghĩa là th* th..ể đang sống, cũng là người ch*t sống.
Kiểu bọn họ giống như cái x..á..c lại không phải x..á..c, cơ thể đã ch*t nhưng linh h..ồn bị giam cầm trong cơ thể, là một loại bí thuật cổ.
Người bình thường đều sẽ không tu luyện x..á..c sống bởi vì quá tà..n nh..ẫn, rõ ràng tư duy vẫn là người bình thường nhưng thật sự chịu đựng mùi hôi thối và mục nát của cơ thể.
Nhưng x..á..c sống nằm trong tay người dẫn x..á..c sẽ có tác dụng rất lớn.
Thông thường một bộ x..á..c sống có thể kh..ống ch..ế mấy chục trùng x..á..c trong cơ thể x..á..c sống.
Tôi bị dọa đến mức chân mềm nhũn, nhưng nghe Yểu Nhã nói vậy thì vẫn phải mạnh mẽ lên.
Nếu gần đây có x..á..c sống thật, tôi không nào cứ luôn dựa vào hai người họ bảo vệ, nếu không cả ba chúng tôi đều phải ch*t ở đây.
Đám x..á..c bắt đầu tụ tập.
Tôi trấn an tinh thần nhìn đám x..á..c trước mắt, nhấc ki..ếm gỗ lên r/un r/ẩy nói.
“Nè, bọn x..á..c ch*t, tôi b..ắn pháo hoa cho mọi người nhé?”
Yểu Nhã: “?”
Tiết Kiều: “?”
Tôi nhắm mắt: “Thế sát lôi vũ, polomi! Cấp cấp như luật lệnh!”
Thoáng cái, một tia sét cực lớn đ..á..nh vào trong đám x..á..c.
Tôi còn nhớ lúc tôi chuẩn bị lên đường, trong vô ý sự phụ nói mệnh thuần dương dùng loại năng lượng tự nhiên có dương khí cao như hỏa lôi điện sẽ có tính sát thương cao hơn lúc đạo sĩ dùng.
Bằng với việc mang thêm một tầng buff.
Như vậy xem ra, sư phụ không hề gạt tôi.
Uy lực của tia sét này cực lớn, không chỉ đ..á..nh tan đám x..á..c mà còn chấn động khiến con đường đó mở ra một lối đi.
“Ngây ra làm gì? Chạy đi!”
Yểu Nhã phản ứng trước tiên, kéo tay tôi chạy về phía miệng hang, Tiết Kiều vội theo sau.
Đám x..á..c kia rất nhanh đã đuổi theo.
Lối ra ngày càng hẹp, chớp mắt đã đến chỗ đi vào.
Bên phía con đường, người dẫn chương trình nhìn vào ống kính:
“Phải tin tưởng khoa học, thế giới này không có cương thi.”
Ông ta dứt lời, ba người chúng tôi xông ra với bộ mặt đầy bụi đất.
Người dẫn chương trình bị dọa gi/ật mình.
“Đại sư, mọi người làm sao thế?”
Tôi xua tay ra hiệu bọn họ mau chạy ra ngoài, đạo diễn tập hợp lại.
“Xem bộ dạng chắc mọi người đã gặp chuyện gì rồi, hay là phỏng vấn trước?”
Tôi vội vã t..át một cái rồi kéo ông ta ra.
“Còn phỏng vấn gì nữa, mau chạy đi, cương thi sắp đuổi đến rồi.”
Đạo diễn vẫn còn mơ màng không hiểu, lúc đang định hỏi gì đó thì con đường truyền đến tiếng bước chân đều đều, tùng tùng tùng.
Đám x..á..c ch*t đuổi đến rồi!
Ba người chúng tôi mặc kệ chuyện khác, vội vã chạy về lối ra.
Nhân viên công tác khác thấy vậy cũng bắt đầu theo chúng tôi chạy về trước.
Người dẫn chương trình đang muốn nói gì đó, vừa xoay người thì một khuôn mặt mục nát xuất hiện trước mặt ông ta.
“A!! Đây là thứ gì thế!” Ông ta hét lên, bị Tiết Kiều che miệng kéo chạy về phía trước.
Cái hang này cũng không sâu, chạy không bao lâu đã đến cửa hang.
Lúc chúng tôi thở phào nhẹ nhõm thì trưởng trấn đã đứng ở cổng.
Chỉ thấy ông ta cầm một hộp trùng cổ trong tay, mắt nhìn chúng tôi chăm chăm.
Mà phía sau lưng ông ta có chín bộ th* th..ể đang đứng, chính là chín bộ tối qua chúng tôi thấy ông ta dẫn.
“Hôm nay, đừng ai trong các người được hòng chạy khỏi, ch*t ở đây hết cho ta! Làm bộ phận mới cho con trai của ta đi!”
Chương 23
Chương 16
Chương 14
Chương 16
Chương 21
Chương 15
Chương 22
Chương 43
Nền
Cỡ chữ
Giãn dòng
Kiểu chữ
Bạn đã đọc được 0% chương này. Bạn có muốn tiếp tục từ vị trí đang đọc?
Bạn cần có tài khoản để sử dụng tính năng này
Đăng nhập ngay
Bình luận
Bình luận Facebook