19.
Ngày hôm sau tỉnh dậy, Hoài Túc lần đầu tiên không đi làm, ở trong bếp chuẩn bị bữa sáng.
Tôi kích động mà chia sẻ niềm vui của mình với Châu Vi: “Chị em, bọn mình ở bên nhau rồi!!”
"Cái quái gì vậy, hai cậu chẳng phải sớm đã kết hôn rồi sao?"
"Không phải, tối hôm qua mình mới biết Hoài Túc thế mà cũng thích mình, anh ấy cũng nhịn được quá đi."
Châu Vi đang bận rộn, qua loa nói: "Ồ, vậy chúc hai người trăm năm hòa hợp, sớm sinh quý tử."
Đằng sau mỗi cặp đôi thành công, đều có một người bạn thân mệt mỏi.
Vì thế tôi quyết định để Hoài Túc đãi Châu Vi một bữa.
Nếu không, sau này cãi nhau thì tôi biết khóc với ai đây?
20.
Hoài Túc dạo gần đây rất bí ẩn, luôn đi sớm về muộn.
Tôi đã bí mật theo dõi anh mấy lần nhưng đều không theo kịp.
Hỏi trợ lý của anh thì cũng ngập ngừng, úp úp mở mở.
Xì, thực ra tôi sớm đã phát hiện rồi.
Trong phòng làm việc của mình anh đã giấu một số cuốn tiểu thuyết lãng mạn, thậm chí còn chú thích cẩn thận ở trên đó nữa.
Tôi đã len lén xem qua rồi.
Chữ của anh viết trên các trang mà nam nữ chủ cầu hôn đặc biệt nhiều hơn.
Bởi vì hai chúng tôi vẫn luôn nghĩ rằng đối phương không thích mình, cho nên hôn lễ cũng là do bố mẹ hai bên giúp đỡ tổ chức.
Cầu hôn thì càng không thể có rồi.
Không ngờ đến Hoài Túc lại chu đáo đến vậy.
Bình luận
Bình luận Facebook