Trà Xanh Nhập

Chương 1

11/11/2024 10:54

Ngủ dậy, giọng tôi bỗng trở nên “trà xanh” lạ thường

Bạn thân từ nhỏ đang chơi bóng rổ, trong lòng tôi kh/inh b/ỉ: “Chơi gà như đứa con nít vậy”.

Nhưng lại nũng nịu khen : “Anh ơi, anh chơi giỏi quá đi”

Cậu ta lảo đảo suýt ngã.

Bạn thân từ nhỏ ăn cơm cùng chị khoá trên.

Trong lòng tôi nghĩ: “Thằng này cuối cùng cũng biết tán gái rồi”

Nhưng lại tỏ vẻ đáng thương nói: "Có phải em làm phiền đến hai người rồi không, em thật sự không có suy nghĩ nào khác, chỉ đơn thuần xem cậu ấy như anh trai thôi”.

Bạn thân thuở nhỏ nhìn tôi bằng ánh mắt khó hiểu.

01

Tôi hẹn hò với một người bạn trai được 3 tháng thì anh ta ngoại tình, có tiểu tam chen chân vào mối tình của chúng tôi.

Ngày chia tay, gã đàn ông tồi ấy nhìn lên trời một góc 45 độ, mặt đầy bi thương: "Em không có anh, chỉ là mất đi một cuộc tình, nhưng cô ấy mất đi anh, chính là mất mạng đó!”

Cuối cùng, anh ta mong tôi hiểu cho anh ta

Tôi cười lạnh: "Hiểu cái con khỉ!”

Thất tình, tôi uống rư/ợu đến say mèm, bạn thân Thẩm An đến đón tôi, lúc ấy tôi hùng h/ồn tuyên bố: “Bà đây sẽ gi*t hết tất cả bọn ‘trà xanh’ trên thế gian này.”

Kết quả là sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi phát hiện mình có chút không ổn.

Trước hết, tôi bắt đầu nói một chất giọng “nũng nịu”.

Thẩm An gọi điện tới: “Tối qua uống gì mà uống như heo, giờ thấy đỡ hơn chưa, chỉ là mất một thằng đàn ông tồi thôi mà, có đáng để say xỉn vậy không, thật là không có tiền đồ.”

Tôi vốn định m/ắng cậu ta.

Nhưng lời nói ra khỏi miệng lại là: “Xin lỗi, làm anh phải lo lắng mất rồi.”

Vừa dứt lời, cả hai đều im lặng.

Thẩm An khẽ ho một tiếng, giọng có chút không ổn định: “Lâm Nhiên, sáng sớm cậu ph/át đ/iên gì vậy?”

Tôi cũng muốn biết lắm!

Thấy tôi không nói gì, Thẩm An đề nghị: “Tối nay sinh nhật tôi, nhớ mang quà, nếu không sẽ không có bánh cho cậu ăn đâu.”

Trong lòng tôi nghĩ: “Hừ, tôi không thèm cái bánh của cậu. Cậu đem cho ch/ó ăn cũng được, tôi không thèm để ý.”

Nhưng tôi không thể kiềm chế mà thốt ra rằng: “Vậy bánh sinh nhật của anh để Nhiên Nhiên c/ắt nhé.”

Đầu dây bên kia vang lên tiếng đồ vật nặng rơi xuống.

Ban đầu, tôi cũng không thấy lạ.

Có thể là do tối qua uống nhiều quá, đầu óc không tỉnh táo nên ph/át đ/iên.

Tôi nghĩ rồi một lát nữa sẽ ổn thôi.

Đến tối.

Tôi rõ ràng muốn mặc quần jean và áo khoác như thường ngày, kết quả lời nói ra lại là: “Chị trưởng phòng, chị có thể cho em mượn váy được không?”

Trưởng phòng kí túc xá kinh ngạc đến mức miệng thành hình chữ O.

Sau khi tôi thay quần áo, chị trưởng phòng ký túc xá khen ngợi tôi: "Nhiên Nhiên, đúng là em nên mặc váy, bình thường em ăn mặc như con trai, làm che mất đi vẻ đẹp vóc dáng của em”.

Tôi vốn muốn nói: "Chị cứ nói quá lên đi, em cái cơ thể còn không phân biệt được mặt trước và mặt sau này, sao mà đẹp được chứ?

Nhưng lời nói ra khỏi miệng lại là: “Ui trời, em nào có dáng người đẹp như chị trưởng phòng đây, em có đẹp gì đâu ạ, chỉ may mắn cao hơn chị một chút xíu thôi”.

Chị trưởng phòng ký túc xá giơ giày cao gót lên muốn n/ém vào tôi.

Tôi đi trên chiếc giày cao gót không thoải mái, bước đi xiêu xiêu vẹo vẹo đến cổng trường.

Tôi thấy một chiếc Ferrari hào nhoáng đậu trước cổng trường.

Thẩm An ngồi trong xe.

Nhìn thấy bộ dạng của tôi, cậu ấy ngạc nhiên: “Cậu b/ị l/ừa đ/á vào đầu à, sao lại làm trò gì thế này?”

Trong lòng tôi thầm m/ắng: “Cậu mới là làm trò, m/iệng ch/ó không mọc được ngà voi.”

Nhưng thực tế, tôi lại xoay người một vòng, giọng điệu ủy khuất: “Anh không thích em mặc thế này sao?”

Chưa kịp để cậu ấy nói, tôi đã khoanh tay cúi đầu: “Nhiên Nhiên đã chọn rất lâu đó.”

Trời ơi, gi*t tôi đi!

Tôi chỉ là thất tình uống say, ông trời có cần phải trêu đùa tôi thế này không?

“Ôi trời ơi, cậu có thể bình thường một chút không!”

Câu này là Thẩm An nói.

Cậu ấy rùng mình, tiến lại gần tôi, đưa tay kiểm tra trán tôi, lẩm bẩm: “Không sốt mà, sao lại nói nhảm thế?”

Tôi gạt tay cậu ấy ra.

Trong lòng nghĩ: “Ai cho phép cái móng lợn của cậu chạm vào trán cao quý của tôi”.

Nhưng mở miệng lại là: “Anh quan tâm Nhiên Nhiên quá, Nhiên Nhiên thật vui.”

Ọ/e!

Nói thật, cứ tiếp tục thế này, tôi sẽ tự làm mình b/uồn n/ôn ch*t mất.

Đồng thời tôi không hiểu, đàn ông đều thích kiểu nói chuyện như trà xanh này sao?

Vậy khẩu vị của họ cũng nặng thật.

Trên đường đi, mỗi khi dừng đèn đỏ, Thẩm An lại nhìn chằm chằm vào tôi?

Tôi vốn định m/ắng: “Nhìn gì mà nhìn, nhìn nữa tôi móc mắt cậu ra làm bi ve chơi bây giờ”.

Kết quả, mở miệng lại là: “Anh, sao anh cứ nhìn Nhiên Nhiên vậy, mặt Nhiên Nhiên có gì à?”

“Có.” Thẩm An nghiêm túc.

“Có gì?”

“Trên người cậu có thứ không sạch sẽ.” Thẩm An nhìn tôi đầy thương hại, “Sau sinh nhật, tôi phải đưa cậu đi xem bói.” Lần này tôi không m/ắng cậu ta nữa.

Vì tôi cảm thấy, trên người tôi thực sự có thứ không sạch sẽ. Chẳng lẽ, có phải là một con m/a trà xanh nhập vào tôi, điều khiển hành vi của tôi?

Ôi trời ơi. Tội lỗi thật. Đến biệt thự nhà Thẩm An, cậu ấy đột nhiên nhận được một cuộc gọi. Là chị khoá trên Linh Trà gọi đến.

Danh sách chương

3 chương
11/11/2024 10:56
0
11/11/2024 10:55
0
11/11/2024 10:54
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận