Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Tôi tưởng khi tình đầu của Lâm Tiêu trở về, anh sẽ chấm dứt mối qu/an h/ệ này.
Ngày nào tôi cũng chờ anh nói lời chia tay.
Nhưng thái độ của Lâm Tiêu với tôi không hề thay đổi.
Ngược lại còn giám sát tôi ch/ặt hơn.
Giờ mỗi lần ra ngoài thăm mẹ và em gái, tôi đều có hai vệ sĩ đi theo.
Bác sĩ Lục muốn giúp tôi trốn đi cũng đành bất lực.
Nhìn th/ai kỳ ngày càng lớn.
Bụng tôi giờ đã to hơn nhiều.
Tối đó, Lâm Tiêu xoa bụng tôi:
"Cuối cùng cũng có chút thịt, xem ra dạo này ăn uống tốt, phải tăng lương cho Lục Minh mới được."
Người tôi cứng đờ.
Không thể chịu đựng thêm được nữa, tôi chủ động đề nghị chia tay với Lâm Tiêu.
Gương mặt anh u ám, gi/ận dữ hỏi hai chữ:
"Lý do?"
Tôi nuốt nước bọt.
"Hứa Bạch đã trở về... Em nghĩ mình nên rời đi thì hơn."
Anh cười lạnh một tiếng.
"Cậu ta về thì liên quan gì đến việc em đi?"
Lòng tôi chùng xuống.
Chẳng lẽ...
Lâm Tiêu muốn vừa yêu Hứa Bạch vừa giữ tôi làm của riêng?
Tôi từng nghe nói người giàu có tính chiếm hữu rất cao.
Những thứ họ nuôi dưỡng, dù không còn thích, thì họ cũng sẽ không buông tay.
Có lẽ Lâm Tiêu cũng tính toán như vậy.
Nếu tôi thay lòng đổi dạ, liệu anh có buông tha cho tôi?
Tôi cắn răng, lại một lần nữa nói dối:
"Em đã thích người khác rồi."
Sắc mặt Lâm Tiêu đột nhiên tối sầm.
"Ai?"
Tôi ấp a ấp úng.
Đêm đó anh nổi cơn thịnh nộ, bóp cổ tôi đ/è xuống giường.
Tra khảo tên người tôi thích.
Tôi không nói ra được.
Hành động anh càng lúc càng th/ô b/ạo.
"Kỳ Dương, em là của anh, anh không thể để em đi."
"Em đã làm với anh bao nhiêu lần, người em thích có biết không?"
"Hắn có biết em trông thế nào khi ở dưới thân anh không?"
Chương 18
Chương 24
Chương 30
Chương 16
Chương 164
Chương 22
Chương 19
Chương 23
Bình luận
Bình luận Facebook