Ta giấu mọi người giao dịch với q/uỷ thần.
Bọn chúng có đổi mệnh, có chuộc h/ồn, b/án cả bát quái thần tiên, ước nguyện mãi mãi tuổi xuân cũng có. Muốn gì có nấy.
Sau khi ta kinh doanh mới phát hiện, so với nhiều việc thì tiền chẳng là gì cả.
Ví dụ linh h/ồn của một thái giám tìm đến ta, áo mũ chỉnh tề, ch*t đầy thể diện.
Thế mà ông ta lại bảo Thập Thương Các ta tìm lại thứ ở gi/ữa hai ch/ân cho ông ta.
Chuyện này khiến ta buồn cười suốt nửa năm.
...
Nếu Xa Tiết được coi là thần tiên, ông ta sẽ là vị thần tiên đầu tiên giao dịch với ta.
Từng thấy có người dùng tuổi thọ để đổi tu vi, chưa từng thấy ai dùng toàn bộ tuổi thọ để quay về thời đỉnh cao của sức mạnh.
Sau khi giao dịch xong, cùng lắm ông ta có thể sống thêm 10 năm.
Nghĩ ông ta sống cũng đủ lâu rồi. Ông ta sống quá đ/au khổ mới trở nên đi/ên dại.
Lần đầu tiên gặp một người đi/ên hơn cả ta, cuối cùng cũng gặp được một vị khách khá thú vị.
...
Tối hôm qua ta bị bóng đ/è, là nữ q/uỷ.
Người phàm muốn nịnh nọt ta thì thôi đi, sao cả q/uỷ cũng muốn chơi nữa vậy?
Cách một ngày lại cho người đào m/ộ nàng ta lên. Mẹ kiếp, gh/ê ch*t.
...
Thái tử ném ta đi Di Hồng Viện để ngắm hoa khôi mới.
Hắn ta mặc đồ như con công màu xanh lam.
Sau đó hoa khôi tặng ta một bài thơ.
Nét chữ của nàng ấy khá dễ thương.
Đúng lúc có tiền mà chưa có chỗ để tiêu, thế là ta bao nuôi nàng ấy.
...
Sao động tác của nữ nhân đó lại chậm chạp như vậy?
Ta ngồi sau tấm bình phong, chỉ có thấy bóng dáng mờ ảo xinh đẹp của nàng ấy.
Khi nàng bước ra khỏi bồn tắm đến khi mặc y phục, trang điểm…
Từ lâu ta đã không có bất kỳ sự mong đợi gì với bất cứ việc gì nữa.
Khô miệng khô lưỡi, phiền thật.
Trà cũng sắp uống hết rồi.
...
Hoàng đế bí mật tìm ta nói chuyện.
Nét mặt ôn hòa, đ/áng s/ợ.
Ông ấy nói rằng biết chuyện ta kinh doanh, còn nói với ta về vận nước gì đó.
Có lẽ ý ông ấy là muốn ta vào triều làm quan, giúp đỡ Thái tử.
Dựa vào địa vị của cha và thái độ của Hoàng đế, chắc chắn đường làm quan của ta rất suôn sẻ, một bước lên mây.
Vậy vào con đường làm quan còn có gì thú vị?
Thế này thì quá dễ dàng rồi, chán ch*t.
...
Tú bà nuôi nàng ấy lớn đã đi.
Kỳ lạ, hoa khôi khóc lại khiến ta đ/au lòng.
Không nghĩ được cách an ủi nàng ấy, rắc rối thật.
...
Đối với ta thì thực sự có tiền từ trên trời rơi xuống.
Một bộ phận thần tiên đều có cách trả tiền rất th/ô b/ạo.
Vừa ngủ thì bị tiền đ/ập cho tỉnh ngủ.
Một ngày bực bội.
...
Ta cho nàng ấy mọi thứ.
Họ là thần sông không chịu trả n/ợ và cưỡng ép dụ dỗ bốn người đẹp để trả n/ợ.
Dù sao cũng là việc khó giải quyết.
Đúng lúc họ chơi ở sò/ng b/ạc cũng ít vui, từng người một còn rất vui vẻ muốn đến kỹ viện.
Nhưng tại sao, hoa khôi lại nghĩ rằng bốn người họ là do ta phái đi thu thập tin tức.
Ta có đi/ên đâu! Quan tâm những tên quan to ham chơi gái điếm làm gì.
...
Nếu ta dựa vào quyền thế ứ/c hi*p người khác, thì gi*t một phò mã là điều quá đơn giản.
Ai bảo nàng ấy thì thầm vào tai ta.
Không ngờ rằng nàng ấy lại trực tiếp ra tay.
Nàng ấy rất thú vị, cũng rất có bản lĩnh.
Nhưng ta hơi hụt hẫng.
...
Ta biết hoa khôi có bí mật riêng.
Ta là người làm ăn ở lục giới, điều tra nàng ấy rất dễ.
Nhưng ta muốn nàng ấy tự nói với ta.
Sau khi gặp nàng, ta trở nên hơi trẻ con.
Trẻ con thì sao? Ta còn chưa thành niên.
Bình luận
Bình luận Facebook