Còn tôi, tôi đương nhiên không nghe thấy họ đang nói gì, ôm ch/ặt điện thoại, chìm đắm trong niềm vui vì đã giúp được bạn thân.
Ở phía xa, Chu Thời Dịch cất giọng lớn nói với tôi: “Lăng Nặc.”
Tôi cười vẫy tay với anh.
Anh vẻ mặt rạng rỡ đẹp trai: “Đi xe cẩn thận nhé.”
Tôi ngượng ngùng, cười vẫy tay với anh: “Biết rồi mà, sẽ không đ/âm vào cột điện nữa đâu, tạm biệt.”
Chương 10
Chương 9
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 6
Chương 7
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook