Đến Khi Mây Tan, Trăng lại Sáng

Chương 10

17/10/2024 16:12

10

Mơ mơ hồ hồ từ công ty đi ra, vốn định trực tiếp quay về bên Lục Thừa Nghiên, nhưng trong đầu luôn nhớ tới câu nói vừa rồi của Tưởng Vân Huy rằng “nếu không phải em giống chị em, đêm đó cũng không tới phiên em.”

Nghĩ tới đây tôi quay đầu xe, trực tiếp lái về hướng nhà mình.

Về đến nhà lại không biết nên làm gì, rõ ràng mới rời đi một ngày, lại đột nhiên cảm thấy tất cả đều trống rỗng, phảng phất trong nháy mắt quay về cuộc sống sau khi chị vừa mới ra đi, toàn thế giới tựa hồ chỉ còn lại một mình tôi.

Trong lòng nôn nóng không cách nào bình phục, trong đầu ngoại trừ chị thì lại xuất hiện ra dáng vẻ con khổng tước hoa của Lục Thừa Nghiễn kia.

Tắm rửa một cái, mở ra máy chiếu, từ trong tủ lạnh lấy ra mấy chai bia, gọi đồ ăn bên ngoài, một người nằm trên sô pha xem phim, không biết lúc nào mơ mơ màng màng mà ngủ thiếp đi.

Hình như uống hơi nhiều rư/ợu, tôi nhức đầu tựa hồ như muốn nứt ra, lảo đảo đi tới mở cửa, còn không đợi thấy rõ người tới, vừa mở của tôi liền bị một lức kéo mạnh, trực tiếp bị ôm ch/ặt vào lòng, đầu óc bị tôi dọa tỉnh táo lại, cho đến khi giọng nói lo lắng của Lục Thừa Nghiễn vang lên từ đỉnh đầu, tôi mới thả lỏng.

“Sao em không nghe điện thoại? Em làm tôi sợ muốn ch*t.”

Lục Thừa Nghiễn ôm tôi không buông tay, tôi cảm giác mình sắp nghẹt thở, muốn đẩy anh ra, nhưng cả người mềm nhũn, không dùng được sức.

Cửa trước, lạnh.

Đầu tôi càng choáng váng, chỉ muốn nhanh chóng nằm một lát.

Lục Thừa Nghiễn lúc này mới tỉnh táo lại, đi vào phòng khóa cửa lúc này mới buông tôi ra, tôi đột nhiên không có gì để chống đỡ thân thể, lung lay lảo đảo sắp ngã sấp xuống, Lục Thừa Nghiễn nhanh tay lẹ mắt trực tiếp ôm lấy tôi, động tác nhẹ nhàng đặt tôi trên sô pha.

Thấy trên bàn một mớ hỗn độn, nhíu mày hỏi: "Em uống rư/ợu?”

Tôi khó chịu quay lưng lại, cuộn mình trên sô pha, không muốn để ý đến anh.

“Có phải Tưởng Vân Huy nói gì không? "Lục Thừa Nghiễn thấy tôi không phản ứng, không biết n/ão bổ cái gì, gi/ận dữ đứng dậy," Tôi đi tìm tên đó hỏi một chút.”

“Không sao, tôi chỉ đ/au đầu thôi, anh im lặng một lát. "Tôi vội vàng kéo góc áo anh.

Có thể là do có men rư/ợu trong người, tôi dũng cảm hỏi: "Lục Thừa Nghiên, anh thích tôi hay chị tôi?"

Lục Thừa Nghiễn dường như không ngờ tôi lại hỏi thẳng, rõ ràng sửng sốt: "Chị em chướng mắt tôi, chị ấy quá dịu dàng, em xứng đôi với tôi hơn.”

“Tưởng Vân Huy nói đêm đó anh mang tôi đi là bởi vì tôi giống chị ấy.”

“Hắn đã b/án đứng em như vậy, em còn tin hắn?"

Lục Thừa Nghiễn dường như rất tức gi/ận, vẫn chọc vào mặt tôi, "Đêm đó anh mang em đi cũng chỉ vì đó là em.”

“Vì sao? Trước đây chúng ta chưa từng gặp nhau nhỉ? "Tôi lại hôn mê, nghi hoặc càng ngày càng nhiều.

"Hừ, đó là do đầu óc em không tốt, cũng không nhớ rõ ra anh, lúc em đi theo chị của em, đã gặp qua anh không dưới mười lần, lão tử là nhất kiến chung tình, còn em thì sao???”

Đột nhiên Lục Thừa Nghiễn cười lạnh một tiếng, không có ý tốt mở miệng nói: "Cho nên hôm nay em không về nhà còn mở một bữa rư/ợu là bởi vì em cho anh thích chị của em nên đem em trở thành vật thay thế?"’

“Chu Nhân, em gh/en, em thích anh. "Ánh mắt Lục Thừa Nghiễn cực nóng, cười khẳng định, sau đó trực tiếp ôm tôi vào trong ng/ực, nhất định phải cho tôi một câu trả lời rõ ràng.

Tôi giãy dụa nửa ngày, "Tôi vẫn chưa nghĩ tới việc này, hiện tại tôi chỉ nghĩ tới chị tôi, nhưng tôi sẽ suy nghĩ kỹ vấn đề của tôi và anh. Dù sao, tôi cư nhiên bởi vì anh mà gh/en với chị gái mình, điều này thực sự buồn cười.”

“Được rồi, em cứ từ từ suy nghĩ lại đi, anh sẽ thu chút lãi suất trước.”

Lục Thừa Nghiễn dứt lời hôn lên môi tôi.

Danh sách chương

5 chương
17/10/2024 16:13
0
17/10/2024 16:12
0
17/10/2024 16:12
0
17/10/2024 16:12
0
17/10/2024 16:11
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận