Nhưng tôi vẫn khá nghe lời.
Bố già bảo tôi tu tâm dưỡng tính, tôi chẳng tán tỉnh ai nữa.
Thẩm Phan bảo tôi tiết chế, tôi thanh tâm quả dục cả tháng trời.
Quả dục đến mức chịu không nổi.
Từ phòng gym trở về, Thẩm Phan giúp tôi thả lỏng cơ bắp.
Chỗ đó bỗng có dấu hiệu cựa quậy ngờ nghệch
Tôi không tự nhiên đẩy hắn ra.
"Thế là đủ rồi."
"Khó chịu à?"
"Ừ."
Nghe vậy, Thẩm Phan tắt sú/ng cơ, đưa tay bóp nhẹ bắp chân đang đặt trên người hắn.
"Vẫn cứng đờ đây."
Tôi muốn nói đừng bóp nữa, bóp nữa thì chân kia cũng sẽ cứng đờ luôn, nhưng hắn dùng lực vừa phải, còn đã hơn cả sú/ng cơ…
Hậu quả của việc buông thả bản thân, ham hố khoái cảm nhất thời, là khi đẩy hắn ra, tôi cũng vô cùng vội vã luống cuống.
Tôi chui vào phòng tắm, nước nóng rơi trên người, giống như lòng bàn tay Thẩm Phan vậy.
Hơi nóng và bàn tay mềm mại lướt qua da thịt.
Nhịn cái khỉ gì!
Một khi cánh cửa d/ục v/ọng đã mở ra, nó liền cuồn cuộn trào dâng đến mức không thể ngăn lại.
Tôi cong lưng, dựa đầu vào tường, giấu tiếng thở hổ/n h/ển trong cổ họng dưới tiếng nước chảy.
Chờ đến phút cuối, tôi lại r/un r/ẩy thốt lên câu cửa miệng đó.
Nhưng lần này quá chìm đắm, tôi quên kiểm soát âm lượng.
Chữ "tớ" còn chưa thốt ra, cửa phòng tắm đã bị gõ.
"Quan Khắc?"
Bình luận
Bình luận Facebook