23.
Tôi thậm chí còn chẳng để tâm đến chúng.
Bởi vì tôi ấy, đã từng là một con chim, rồi một con bọ, tôi đã nhìn thấy bầu trời rộng lớn nên tôi không muốn bám vào đất liền.
Bọ cũng là loài bọ nhỏ có cánh.
Tôi vẫn sẽ chạy lên trời cao, cho dù có ngã xuống vì mất sức rồi ch*t trong một góc hoang vắng.
Nhưng tôi vẫn sẽ không hối h/ận.
"Làm phiền anh rồi, xin hãy dừng lại ở đây. Tôi sẽ tự tìm đường ra."
"Dù thế nào đi nữa, trên danh nghĩa cô vẫn chỉ là vị hôn thê của tôi."
Tôi không tiếp tục từ chối nữa, nếu làm vậy nữa thì tôi thật không biết điều.
Nếu có lợi thế để lợi dụng, tôi chắc chắn sẽ không ng/u ngốc mà bỏ cuộc.
Anh đưa tôi vào nhà anh.
Đó là một điền trang lớn.
Nó lớn hơn nhà họ Hoắc rất nhiều.
Anh sắp xếp cho tôi ở bên cạnh anh.
Trên thực tế, việc tôi ở đâu không quan trọng, bữa cơm miễn phí mà còn chọn ăn loại thịt bò nào?
Bình luận
Bình luận Facebook