Alpha đỉnh cao đều bám người đến thế sao?
Về nhà nhất định phải báo cáo trước ba ngày với Bùi Hành Chi.
Vừa đặt ba lô xuống, mẹ kế đã giả bộ niềm nở bước tới:
"Trình Trình về rồi à, đi học có mệt không, trông g/ầy hẳn đi."
Tôi chẳng thiết đối đáp, lờ đi.
Đến bữa cơm, tôi nhắn cho Bùi Hành Chi:
【Anh nhớ em.】
【Gấu con làm nũng.jpg】
Năm phút sau hắn mới hồi âm:【Cố chịu, đến ngay.】
[?]
Đến ngay?
Vừa nhắn xong, cửa nhà vang lên tiếng gõ.
Tô Dục buông tay cầm máy chơi game càu nhàu: "Ai đấy, giờ này còn đến?"
Cậu ta lững thững mở cửa, đờ người rồi nén giọng: "Bùi Hành Chi... anh sao lại đến đây?"
Khi tôi ngẩng lên, Tô Dục đã đỏ bừng mặt, má ửng hồng, vẻ e thẹn.
Bùi Hành Chi đứng ngoài hiên trong bộ vest chỉn chu, ngón tay thon dài xách lỉnh kỉnh hộp quà.
Cha vội vàng đứng dậy: "Bùi tổng, ngài làm sao..."
Trên bàn ăn.
Mẹ kế và Tô Dục ra sức nịnh nọt.
Bùi Hành Chi thong thả nói: "Bác đã nghe tin tôi chuẩn bị kết hôn?"
Cha gật đầu lia lịa.
"Hôm nay đến đây chính là để bàn chuyện hôn sự."
Ba khuôn mặt ngơ ngác.
Tô Dục đỏ mặt tía tai, liếc tôi đầy đắc ý.
Mẹ kế cười đến lộ cả hàm răng.
Cha do dự: "Nhưng... Tô Dục nhà tôi còn nhỏ, phải đợi thêm hai năm."
Mẹ ké ngắt lời: "Hứ, đính hôn trước cũng được mà, với lại tiểu Dục đã trưởng thành rồi!"
Bùi Hành Chi nắm ch/ặt tay tôi dưới bàn.
"Bác hiểu lầm rồi."
"Tôi muốn kết hôn sớm với Trình Trình, tất nhiên phải xin phép bác."
Đồng thời, diễn đàn trường đã dậy sóng.
Bùi Hành Chi chính thức x/á/c nhận tin đồn hôn nhân:【Không phải tin vịt.】
Bình luận
Bình luận Facebook