Mặc đã dùng hết tất lực vẫn thay kết cục, ảnh tựa thần m/a kia vẫn nổi trên bầu tỏa áp lực khiến mọi người cảm giác bị dưới tột tuyệt vọng.
Sắc mặt trọng màn sáng, đã lặng lẽ vận chuyển. Hắc quang chợt lóe lên Viêm, Bắc Vương xuất nữa, hơi lùi chung Lão. Lúc này đây chính hoàn cảnh nguy hiểm nhất bao năm qua gặp phải, thiên la võng bố trí tuyệt nắm xông ra.
Dược thu ánh mắt, hai thoáng ươn ướt. lão tình cảm hư ảnh kia tồn thần lòng bất cứ người nào, phàm người mạch khoảnh khắc cảm giác đã rất đặc biệt.
"Nếu sự nên x/ấu hãy trước đi! Thiên Phủ con, hơn c/ứu phụ đó!" khàn khàn.
Sắc mặt khẽ biến, lặng ánh nên quyết.
"Lão sư yên tâm…"
Lại lâm mặc, đáp câu mọi người rõ hai "yên tâm" nói gã thế nữa.
Trong mọi người đang chú mục mình, Đan đang trên trung từ mình, khi tàn biến lòng mát rất lớn. chức vị trưởng nên nhanh đ/è nén cảm xúc phát thanh thấp vang vọng tai mỗi người Tộc.
"Tất người đây, sinh tử tồn vo/ng ta. Mà chỉ đường nhất chính bảo tồn mạch!"
"Tất trưởng theo ta tay!!"
Cùng Đan hạ lệnh núi non số ảnh bay vút chỉ trưởng lão người tuổi theo. Bọn hiểu qua này, biến sử. gốc rễ bọn gốc rễ bảo bọc bọn dạt nơi, tất quang ngạo bấy lâu nay chẳng còn.
"Sát!"
Nhìn số bóng người đang vọt lên cao, Đan sự run rẫy. Đấu ngập hề giữ bạo ngoài, cuối hợp nhau dải (đấu dài chừng nghìn trượng x/é toạt khí. Mà mục tiêu nó tới chính Vô đang bùng ch/áy trên bầu kia.
"Vèo vèo!"
Sau khi luồng nghìn trượng kia đi, số cỗ mày đ/á/nh tới Vô Viêm, mang theo sự quyết thấy sờn, hy sinh vì nghĩa.
Tiêu luồng sáng che lấp bầu ánh uy thế phản này kinh người, hổ Tộc. thủ mức khủng bố, theo dự đoán bản Vô đã đạt tới bát tinh, thậm chí cửu tinh Đấu Thánh, đ/á/nh tan trận tiêu tàn Đế.
"Lực đạt tới độ thế này khó tiếng tiêu Linh Thạch Tộc…" nắm ch/ặt, này xuất chỉ Vô thôi, vị trưởng thần bí kia vẫn Có lẽ đề phòng Cổ phát hiện, vậy bức tình trạng này, lực ẩn tàng làm người ta kinh hãi. Bạn đang đọc truyện https://truyenfull.vn - http://truyenfull.vn
Trên bầu luồng thay sắc mặt. Thế công này dính bị nặng, sao đây gần tụ mạch toàn bộ Tộc.
Ở Tử, Vô lên d/ao ánh nhiên dám kh/inh thường hợp lực kia.
Cỗ Hắc bàn vươn nhanh chớp kết từng ấn quyết, nhất Hắc kịch liệt bốc lên tụ phía Vô chừng mấy vạn cường phô thiên nhanh thành.
"Bang bang!"
Lực đ/áng làm mọi thứ bị bay lên, thập chí mặt đất bị nứt tóe vết chằng chịt vực sâu hàng nghìn trượng.
"Vèo vèo!"
Từng cuồn cuộn bay ngòm, vang lên tiếng thấp. Ở vụ bùng n/ổ, thậm chí d/ao kịch liệt. Mà mỗi khi d/ao đọng Vô chùm lửa, lùi hơn bước. thấy thế sợ hãi xanh mặt.
"Dược quả nhiên khó thu thập, trước Đế tàn h/ồn, khi đ/á/nh bại công tụ toàn bộ nhân. Cường nhân bị đẩy lùi rồi!!"
Ánh lóe sáng khi thấy Vô củng cố lại, Hắc xung quanh đã nhiều. dễ chịu khi tiếp phản kháng liều kia.
"Dược quả sai, so Linh Thạch mạnh hơn ít. cuối vẫn chỉ kết thôi!"
Sau khi ổn hình, Vô cúi đầu phía dưới, giọng nói già nua chầm chậm vang lên.
Cùng thanh khàn khàn, lão vật trứng. trên bầu Hắc phát quang chầm chậm dung nhập quả trứng đó.
"Phanh! Phanh!"
Khi luồng quang tiến vào, quả trứng Hắc đột nhiên mạnh, tiếng thét vút, thê lương bỗng chốc vang vọng bầu trời. Hắc bỗng trên vội trút núi non dưới rào.
Nhìn Hắc rơi dày đặc, mọi người đang dưới cơn kia biến sắc, vội vàng vận chuyển kịp hoàn chợt mang lóe lên, cảm giác trước ng/ực tê rần, khi cúi đầu thấy trước ng/ực đã lỗ lớn khi nào, tươi kèm theo n/ội tạ/ng bị trút khỏi mình.
"Đây quái vậy?"
Tiêu trọng Hắc Viêm, vươn bắt lấy đạo. Những thứ giống nhân loại ánh đỏ tươi đôi lưỡi d/ao thấy khác biệt rất lớn nhân loại.
"Mấy thứ này cắn nuốt kêu lên thanh, dưới chân lão mấy người thịt sì.
Nhìn về phía quân sinh vật Hắc đang rơi xuống, trận tuyến lâm hỗn lo/ạn kịch liệt. Chiến bùng n/ổ, tiếng kêu thê lương thiết vàng M/áu tươi hồng địa.
Dược Đan giữa trung mảnh hỗn lo/ạn phía dưới tối sầm mặt, vung áo bào lên, khủng bố tràn sự bùng trực tiếp tới mấy trăm sinh vật Hắc làm cong ngoắc bắt sinh vật kỳ lạ nghiên c/ứu hồi, chợt đồng tử co rút lại, hít sâu cái.
"Thôn Linh Tại sao chủng này tồn tại? Không bị tiêu hoàn toàn kỳ viễn cổ sao?"
"Thôn Linh Tộc?"
Khi tiếng sợ hãi Đan, nhíu mày nghi hỏi lại. Hắn liếc nhau thấy nghi phương, nhiên chủng này.
"Ha ha, hổ trưởng Tộc, ngươi đã vì sao các ngươi chưa?" cười Đan ánh rất trầm.
"Khó trách, khó trách, viễn cổ chủng cổ càng ngày càng chỉ ngươi vẫn trường tồn trước!"
Dược Đan kinh hãi Vô trên bầu phát kỳ đ/áng s/ợ. nhanh bay phía dưới, áo hơn người tuổi bị nắm tay. Sau quát "Dược trưởng tự bạo, hủy gian. Chúng ta lưu dược mầm mống mạch Tộc!"
Nghe Đan lên tan nát cõi lòng ít cường giả trên bầy r/un r/ẩy, mặt lên bi quyết, tộc, hy sinh bản để bảo tồn mạch thiên kinh nghĩa, bọn do dự thực hiện!"
Cùng khắc hít sâu hơi ôm lấy cánh Lão, ánh sáng rực quyết tâm. Đến rồi!
Bình luận
Bình luận Facebook