"Ding ling ling, ding ling ling!"
Điện thoại vệ tinh trong túi tôi đột nhiên đổ chuông. Đồng Uy liếc tôi một ánh mắt đe dọa, rồi móc điện thoại từ trong túi đưa cho tôi. Tôi hiểu ý hắn: hắn không muốn gặp rắc rối. Nếu cả đoàn làm phim mất tích ở đây, chắc chắn sẽ lập tức gây xôn xao với cảnh sát địa phương.
Tôi cũng không muốn liên lụy đến mọi người. Lũ này hung dữ lại mang theo sú/ng, tốt nhất đừng chọc gi/ận chúng. Tôi nhấc máy, nói với Chúc Đàm Kiện rằng tôi và Giang Hạo Ngôn đã gặp mấy người bạn, đêm nay sẽ nghỉ lại trại của họ.
Đúng lúc Tiểu Nhã và mấy người khác đang ồn ào uống rư/ợu gần đó, tiếng cười đùa văng vẳng từ xa. Chúc Đàm Kiện gằn giọng đồng ý: "Kiều Mặc Vũ, Đạt Tử và mọi người đã về rồi. Chúng ta là một đội, tôi không muốn chuyện này tái diễn lần nữa."
Cúp máy xong, Đồng Uy gi/ật túi tôi, rồi ra đống lửa ôm Tiểu Nhã uống rư/ợu. Lửa trại ch/áy âm ỉ, bọn họ ăn uống nhốn nháo đến khuya. Tôi ngồi dựa vào Giang Hạo Ngôn, mắt mơ màng, cơn buồn ngủ dồn dập kéo đến.
"Được rồi, để hai người canh đêm, số còn lại đi ngủ đi! Ngày mai còn việc."
"Này Hoàng Mao! Thằng kia đi đái lâu thế?" Đồng Uy vẫy tay về phía xa. Tôi theo ánh mắt hắn nhìn thấy gã thanh niên tóc vàng đang lờ đờ bước lại.
Kỳ lạ thay, dáng đi hắn cứng đờ như máy, tay chân cử động đồng loạt một cách què quặt. Đồng Uy cáu kỉnh rút sú/ng từ túi áo khoác. "Hoàng Mao! Lại đây!"
Hoàng Mao loạng choạng thêm vài bước rồi chới với giơ tay về phía tôi. Dưới ánh lửa vàng vọt, khuôn mặt hắn méo mó, mắt trợn ngược, miệng há hốc phát ra tiếng "khẹc... khẹc...".
"C/ứu... rắn..."
Vừa thốt xong, Hoàng Mao ngã vật xuống đất, chân tay co gi/ật dữ dội. Lớp áo khoác và quần thể thao của hắn phập phồng bất thường. Chỉ lát sau, một con rắn dị dạng to bằng cổ tay chui từ gáy áo hắn trồi ra.
Con rắn màu nâu, lưng có vệt đỏ, đầu hình tam giác nổi lên cục thịt sần sùi giống mào gà.
"Mẹ kiếp!" Đồng Uy phản xạ nhảy lùi lại, lia sú/ng b/ắn xối xả về phía con rắn.
Tiếng sú/ng vang lên kích động lũ rắn. Từ vạt quần và ống tay áo Hoàng Mao, hàng chục con rắn kinh dị khác lũ lượt bò ra. Một con trong số đó ngóc đầu phun phì phì, trườn thân nhanh như chớp về phía tôi và Giang Hạo Ngôn.
Bình luận
Bình luận Facebook