Đêm đó, Hàn Hùng vốn định nghỉ ngơi, nhưng ngoài cửa bỗng vang lên tiếng quát lớn: “Hàn Hùng! Ngươi ra đây cho ta!”
Mở cửa ra, hắn thấy Linh Linh - đệ tử đồng môn, cũng là fan cuồ/ng số một của Tần Phong. Nghe tin “nam thần” vì Hàn Hùng mà gặp chuyện, cô lập tức dẫn người đến hỏi tội.
Nhưng Hàn Hùng không hề hoảng lo/ạn. Chỉ cần liếc mắt, gã đã nhìn thấu ý đồ của bọn họ. Tin gã mang về trước đó là Tần Phong đang cùng m/a tu giao đấu và chiếm thượng phong. Linh Linh chẳng qua muốn mượn cớ “lo lắng” để tìm Tần Phong, tranh thủ lấy lòng. Những kẻ đi theo cũng vậy, muốn nhân cơ hội bám vào đại thụ Tần Phong.
Đáng tiếc, bọn họ tính sai.
Hàn Hùng mỉm cười: “Vì các người đều lo lắng cho Tần sư huynh, ta vừa hay biết một chút manh mối, có thể đưa các người đến đó.”
Linh Linh vội vàng hỏi: “Ngươi biết Tần sư huynh ở đâu? Tại sao không nói sớm với Dương trưởng lão?”
Hàn Hùng không giải thích, chỉ đáp gọn: “Muốn tìm Tần sư huynh thì đi theo ta.”
Nói rồi, gã rời quán trọ, thẳng hướng ra khỏi thành. Nghe vậy, tôi khẽ than: “Lão Lục cười một cái, sinh tử khó lường. Đám người này chắc chắn xong đời rồi…”
Quả nhiên như dự đoán, trong mắt Hàn Hùng, mấy người này chính là “dưỡng liệu”, chỉ cần dùng M/a Ki/ếm ch/ém ch*t, tu vi của gã sẽ lại tăng lên.
Tuy nhiên, Linh Linh và đồng bọn vẫn còn chút cảnh giác, chưa dám theo ngay. Một kẻ do dự: “Nhỡ như gặp m/a tu thì sao?”
Kẻ khác đáp: “Dương trưởng lão nói rồi, m/a tu đó không phải đối thủ của Tần sư huynh. Nếu bọn họ đ/á/nh nhau lưỡng bại câu thương, cơ hội chẳng phải đến tay chúng ta sao? Phú quý hiểm trung cầu!”
Linh Linh nghiến răng, dẫn đầu đuổi theo, những người khác cũng bám sát, không hề hay biết nguy hiểm đã cận kề.
Không lâu sau, Hàn Hùng dẫn họ vào một khu rừng rậm âm u, heo hút. Linh Linh nhíu mày: “Họ Hàn, ngươi nói đưa chúng ta đi tìm Tần sư huynh, sao lại dẫn đến chỗ quái q/uỷ này? Rốt cuộc là ý gì?”
Hàn Hùng chỉ mỉm cười, rồi cúi đầu chỉ xuống đất: “Tần sư huynh không phải ở đây sao? Chẳng lẽ các ngươi không nhìn thấy?”
Linh Linh theo bản năng cúi đầu nhìn. Ngay khoảnh khắc ấy, một tiếng “xoẹt” lạnh lẽo vang lên… Hàn Hùng đã rút ki/ếm, ch/ém thẳng vào cổ Linh Linh.
Những người khác thấy cảnh tượng đó lập tức dựng tóc gáy.
"Hàn Hùng! Ngươi đang làm gì?!"
"Không… không đúng! Ngươi… ngươi là m/a tu!"
Ánh mắt tất cả lập tức đổ dồn vào thanh ki/ếm trên tay gã. Lúc này đã dính đầy m/áu, khí huyết bốc lên cuồn cuộn, thân ki/ếm tự rung động như khát m/áu.
Có kẻ hoảng lo/ạn hô lớn: "Hắn là m/a tu! Chi bằng mọi người hợp sức bắt hắn lại!"
Bình luận
Bình luận Facebook