Chị gà ch*t lặng.
"Đây là trai cô à?"
"Không, cùng tôi, bình thôi."
Tôi nắm Ngôn, “Cậu đến rồi, thôi, khách sạn.”
Lý Tầm: “Hả…bạn bình thường?”
"Kiều đại sư, cũng trở thành bình cô.”
Giang Ngôn lập ra cảnh giác.
“Anh là ai?"
"Hàng xóm ở diện, không quan trọng, Ngôn, nhanh về khách sạn không đợi được nữa rồi."
Từ tro cốt giấy thể tìm ra được địa chỉ làm ra trong vòng 12 giờ, quá thời sẽ không còn tác dụng nữa.
Có hai phụ nữ trung niên ngang qua, nghe chuyện thì dừng bàn tán.
"Chậc chậc, trẻ tuổi bây giờ, không phải thế nào?"
"Cô khoan hãy nói, nhìn cậu trai trẻ tú bên cạnh kìa, chịu tôi, cũng không đợi được.”
"Chậc, nhìn thôi, đừng gì cả, thật đừng gì cả, hehehehe….”
Hai cùng nhau khúc khích, Ngôn đột đỏ bừng, x/ấu hổ Khi tìm được một chiếc taxi và về đến khách sạn, vết ửng hồng dái anh vẫn chưa phai.
Tôi mở ba ra chiếc lư hương màu vàng, bày một pháp đơn giản.
Tôi đổ tro giấy tách trà, chu sa viết bùa H/ồn lên giấy vàng , tiếp theo đ/ốt ch/áy ném tách trà. Sau đó kéo ngón Ngôn và cắn đầu ngón anh ta.
Đôi Ngôn vừa bình trở phút chốc đã đỏ lên.
M/áu nhỏ đống tro, nhưng nó không hấp ngay mà cứ lăn trong tách trà, sủi bọt.
Tôi một giấy màu vàng gấp thành giấy, chấm m/áu và chấm ba chấm lên đó.
"Giang Ngôn, thổi đi."
"Hả? Ồ"
Giang Ngôn không tại sao nhưng anh vẫn nghe theo.
Anh thổi một hơi, giấy trong lòng bàn ngay lập sống lại, nó đảo khỏi và lên vai Ngôn.
Bình luận
Bình luận Facebook