4
Khi cúp điện thoại tôi lờ mờ nghe thấy có người bên kia đầu dây trêu:
“Nhà có vợ hiền nhỉ, đừng để lãng phí công sức của bà xã, chúng ta đổi ngày khác cũng được.”
“Không cần, Ôn Ôn không biết nấu ăn, toàn là thuê giúp việc làm.”
Âm thanh bên kia đột ngột im bặt.
Cúp máy, tôi đứng ngây tại chỗ một lúc rồi mới bắt taxi về nhà.
Cô giúp việc đã về rồi.
Vì đi đến công ty mất chút thời gian nên đồ ăn đã ng/uội đi một chút.
Tôi tự hâm nóng qua hai món.
Từ nhỏ bố mẹ đã không để tôi vào bếp, tôi cũng không thích nấu ăn, nên dù đã hai mươi bảy tuổi vẫn không biết nấu.
Người thân luôn nói tôi sau này sẽ không được lòng chồng, sẽ bị bố mẹ chồng bắt bẻ.
Vấn đề này tôi đã hỏi Hứa Quát từ hồi đại học.
Khi đó anh ấy nhìn tôi cười không ngừng, “Thời đại nào rồi mà Ôn Ôn còn lo vì không biết nấu ăn mà bị bạn trai chê à?”
“Nhưng anh thích em, dù em có biết nấu ăn hay không.”
Ánh mắt anh ấy quá đỗi chân thành.
Vì vậy đến giờ tôi vẫn nhớ rất rõ.
Bình luận
Bình luận Facebook