Lòng tôi chợt rùng mình, tựa trời đất bên ngoài đang vần vũ sấm chớp.
“Tra hồ sơ thì phòng cô ở ngay đối diện hành lang với họ. Đêm hôm ấy, do bão tố hoành hành....cả dãy hành lang chỉ có hai phòng được thuê - họ, và cô.”
Tôi cúi mặt, hai tay ôm ch/ặt đầu gối.
Cố gắng dùng im lặng chống đỡ những câu hỏi dồn dập như thác đổ.
“Đêm đó, rốt cuộc cô đã chứng kiến điều gì.”
Giọng anh như lẫn cả van nài.
“Việc này với tôi...chúng tôi vô cùng quan trọng, xin cô hãy can đảm nói ra.”
Bình luận
Bình luận Facebook