Gió thu hiu hắt, thâm cung u tịch.
Hoàng đế thiu thiu ngủ, giữa canh khuya mộng hồi chợt nhớ về tòa cô thành năm xưa.
Đêm ấy gió đêm phảng phất, ánh lửa bập bùng chập chờn. Bậc lão thành thổi lên khúc địch Trung Nguyên n/ão nuột.
Binh sĩ ôm trường thương đại đ/ao cất giọng hát điệu ca quê cũ, cả thành tàn binh lão tật co cụm. Thiếu nữ xoay mình múa lượn, vạt váy vá víu lúc phiêu dạt ngỡ như muốn nở thành đóa dã hoa giữa đống tàn tường đổ vách.
Trẻ thơ ngân nga bài thơ cổ, giọng trong trẻo vang vọng từng chữ:
"Trạch quốc giang sơn nhập chiến đồ.
Sinh dân hà kế lạc tiều tô.
Bằng quân mạc thoại phong hầu sự.
Nhất tướng, nhất.................."
Tựa như trải qua thời gian dài đằng đẵng, cuối cùng ngài chợt nhớ ra câu tiếp theo:
"Nhất tướng công thành -
Vạn cốt khô."
- Hết -
Bình luận
Bình luận Facebook