Rương chứa đ//ộc trùng bỗng rung lắc liên tục như mặt đất sắp v//ỡ tung!
Thế nhưng trong phút chốc, tôi cảm thấy một cảm giác nhẹ nhõm chưa từng có, như trút hết mọi gánh nặng.
Chỉ cần Tiểu Hoa ch*t, con yêu quái ngàn năm mà bà tôi luôn sợ hãi cũng sẽ bị ti//êu di//ệt!
“Sao mới đó đã ngưng rồi?!”
Người luyện c//ổ trùng cẩn trọng mở nắp rương ra, chưa kịp đợi tôi bước tới, ông ta đã ngã phịch xuống đất, trong miệng không ngừng lắp bắp: “Nó, nó…”
“Để tôi xem!”
Tôi nóng lòng chạy tới, khoảnh khắc tôi thò đầu vào xem, một luồng ánh sáng xanh chói lọi chiếu vào mắt, làm tôi choáng váng!
Đấy không phải dáng vẻ của rắn hoa nhỏ mà tôi biết.
Thân nó đầy m//áu, đứng giữa x//á/c đám c//ổ trùng, dáng vẻ ngạo nghễ đầy thách thức.
Không biết thế nào mà khi tôi lại gần, nó nhe răng thè lưỡi, tỏ vẻ t//ức gi//ận vô cùng….
Bình luận
Bình luận Facebook