4.
Bùi Chi Hàng đồng ý với tôi sa thải thư ký kia nhưng hắn không làm.
Công việc của tôi rất bận rộn, hàng ngày đều ở trong phòng vẽ. Hôm đó hoàn thành tác phẩm mới tôi bỗng nhận ra hình như một tuần nay tôi chưa gặp Bùi Chi Hàng.
Tôi gọi điện thoại cho hắn, đầu dây bên kia phải mất một lúc mới nhận.
Giọng nói của hắn có chút gấp gáp:
"Có chuyện gì sao, Lục Ly?"
Giọng nói này khiến tôi sửng sốt.
Dường như Bùi Chi Hàng cũng ý thức được giọng nói quá mức xa lạ, sau đó lập tức đổi thành giọng trêu ghẹo:
"Cuối cùng cũng bỏ được phòng vẽ yêu dấu của em nên mới gọi điện cho anh sao?"
"Ba ngày nữa triển lãm khai mạc, anh có muốn tới không?"
Đầu bên kia điện thoại có tiếng quần áo sột soạt.
Giọng nói Bùi Chi hàng hơi khàn: "Có lẽ anh không đi được rồi, ba ngày sau anh phải đi công tác ký một cái hợp đồng, lần sau sẽ đi cùng em."
Bàn tay cầm điện thoại của tôi siết ch/ặt lại, tôi cố nén bất an trong lòng gật đầu:
"Được."
Điện thoại bị ném bừa lên mặt bàn, không tắt.
Từ trong điện thoại có thể nghe được âm thanh khó nhịn của hai người, tiếng hôn môi gấp gáp.
Là tiếng của nam thư ký kia.
Tôi và Bùi Chi Hàng cũng đã từng làm chuyện như vậy, sao lại không biết bọn họ đang làm cái gì.
Đầu ngón tay tôi r/un r/ẩy tắt máy.
Trái tim tôi vỡ vụn.
Tình cảm bảy năm vẫn không bằng thứ cảm giác mới mẻ.
Có hơi buồn cười.
Bình luận
Bình luận Facebook