13.
Khi đến điểm cắm trại, thiếu chút nữa tôi nghĩ rằng mình đến nhầm chỗ.
Trước đó Bạch Mậu đã nói rõ ràng chỉ có hai chúng tôi.
Bây giờ có một đám người vây quanh bữa tiệc BBQ náo nhiệt.
Tôi đứng tại chỗ, do dự xem có nên quay về hay không.
Đột nhiên Bạch Mậu nhảy ra ôm lấy tôi.
“Cuối cùng cậu cũng đến rồi!” Cậu ta vừa nói vừa kéo tôi vào đám người.
“Chờ một chút,” tôi hất tay cậu ta ra, “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Bạch Mậu che miệng cười, sau đó chỉ vào đám người: “Chuyện quan trọng nhất của sinh viên là gì? Yêu đương! Hôm nay để cậu chọn cho thật tốt!”
Tôi bắt đầu nhức đầu: “Không cần.”
Chuyện lần trước gây ra ở KTV vẫn còn đang được thảo luận trên diễn đàn trường.
Nhưng tôi không chịu được sự mè nheo của Bạch Mậu: “Thôi mà, đằng nào cũng đến rồi, đi mà!”
Bạch Mậu kéo tôi vào trong đám người, vừa mới để tôi ngồi xuống thì đã bị gọi đi.
Vị trí ở trong góc, tôi bỏ balo xuống.
Sau đó mở điện thoại lên bắt đầu chơi Plants vs. Zombies, chuẩn bị làm một người tàng hình.
May mắn là trong đêm đó, ngoại trừ người bên cạnh đưa cho tôi mấy xâu thịt nướng, thì không còn ai chú ý đến tôi.
Bình luận
Bình luận Facebook